Nước mắt rơi khi tôi đọc bài viết Ngồi ngẫm nghĩ những ngày thuở ấu thơ Và ngẫm nghĩ luôn cả chính bây giờ Mình đã làm gì được cho cha mẹ Chỉ biết làm những gi mình thấy thích Có khi nào ngẫm nghĩ lời mẹ cha Để một ngày chẳng còn được dạy dỗ Rồi mới nói cha mẹ con sai rồi Nước mắt rơi trong nhiều sự hối tiếc Nhưng cũng rồi cha mẹ đã khuất xa Rồi sau này khi đã thành lập gia thất Mới hiểu được nỗi lòng của mẹ cha Bài thơ ko được hay lắm nhưng đó cũng là những cãm xúc cũa mình , đọc xong đừng cười thanks nhiều