Người anh cả trong gia đình 12A1 Tôi sinh năm 1995. Năm nay tôi 18 tuổi. Tôi cũng như nhiều bạn trẻ khác, 1 thời nghịch ngợm, đánh nhau rồi lớp 10 bố tôi phải cho tôi vào trường TTGDTX (bổ túc) để học. Lúc mới vào trường. Tôi lạc lõng khi không quen 1 ai. Tôi nghĩ đó là sự sai lầm khi chuyển vào nơi mà tận cùng của sự nghịch ngợm trường học. Nhớ ngày đầu tiên tôi vào lớp. Tôi ngồi cùng 1 người lớn tuổi hơn tên là Mạnh, rồi vài ngày tiếp theo. Có vài anh lớp trên xuống lớp muốn đánh tôi, tôi cũng không hiểu tại sao lại muốn đánh hay chỉ vì ngứa mắt. Cũng may có a Mạnh giúp đỡ, che chở cho tôi. Tôi hạnh phúc lắm. Khi tôi 1 người mới quen, lại nhiệt tình tốt bụng như thế. Anh Mạnh lớn tuổi nhất trong lớp. Sinh năm 92. Do 3 năm trước anh đánh nhau nên 3 năm đấy a ở nhà không đi học nên chậm hơn bạn bè cùng chang lứa 3 lớp. Anh đã tự biết ra xã hội để kiếm tiền, cách sống của anh khiến tôi nể phục vô cùng. Rồi cũng hết năm lớp 10 với nhiều khỉ niệm vui của tình bạn, tình học trò, rồi đến năm lớp 11 với nhiều sích míc nổi lên giữa các lớp. Chúng tôi vô cùng đoàn kết, anh đã dậy tôi nên sống như thế nào cho phải, sống như thế nào cho đúng. Khi mỗi lần đi ăn liên hoan ai thiếu tiền anh đều đóng bù, kể cả đóng hết. Anh vui vẻ nói. " Ae khi đã chơi thân vs nhau rồi. Tiền nong chẳng là cái gì. Có nhiều tiền thì ae mình ăn nhiều, có ít thì ăn ít. Nhưng vẫn vui khi đông đủ. " Tôi thật hãnh diện khi lớp có 1 người anh như vậy, Tôi cảm thấy dường như a sống hết mình vs lớp. Chuyện gì đúng chuyện gì sai a nói rõ ràng khiến ae bình tĩnh lại, nghe anh như người lớn trong gia đình. Hầu hết tất cả ae trong lớp đều nể phục và quý anh Mạnh. Hôm qua, ngày 9 tháng 12 năm 2012. Lớp tôi có đi ăn liên hoan, 1 số ae thiếu tiền, anh Mạnh đã bù ra để cho vay. Rồi thiếu 2 xe, anh cũng cho mượn thêm 2 xe để ae đi đủ. Buổi tối hôm qua lớp chúng tôi rất vui, đoàn kết, sống hết mình cho dù không có ngày mai. Chưa 1 người con trai nào mà tôi nể như anh Mạnh, tôi nể anh không phải vì anh gấu, anh nhiều tiền. Mà là vì anh chơi rất đúng mực là 1 người anh. 1 người anh cả trong gia đình 12A1 TTGDTX Tây Hồ. Thật tuyệt vời, 1 con người mẫu mực. Lớn tuổi trong lớp. Đáng là 1 người anh cả trong gia đình. Sắp tới đây chúng tôi sắp thi hết cấp rồi. Vừa thi xong học kỳ I. Tuy anh Mạnh dạo này thỉnh thoảng hay nghỉ học vì công việc, nhưng mấy ae thân thiết vẫn thường xuyên gọi điện và khuyên đi học đầy đủ. 12 năm đi học mà bỏ dở chừng lúc này thì thật phí phạm tiền của, phí phạm thời gian. Dù đã lớn, nhưng tôi vẫn chưa đủ cơ hội để nói vs a Mạnh rằng. Em rất nể anh, anh đáng để chúng em noi gương học tập. Chúc anh và gia đình luôn hạnh phúc, sức khỏe dồi dào. Tính cách mỗi người 1 khác nhau. Nhưng môi trường xã hội tốt đã giúp những con người nghịch ngợm, gấu biển này hiểu rõ hơn về cuộc đời, bớt đi tính hung hăng vốn có. Bình tâm suy nghĩ những khi có chuyện. Quan trọng nhất đã giúp tất cả ae trong lớp đoàn kết, tương trợ lẫn nhau. Chỉ thế là đủ. Dù chúng tôi có học dốt, nghịch ngợm. Nhưng chúng tôi cũng có 1 tâm hồn như bao thanh niên của những trường học khác. 1 số người muốn cách ly không muốn chơi vs chúng tôi khi biết chúng tôi là học sinh bổ túc nhưng những người khinh chúng tôi, coi thường chúng tôi. Họ nên xem lại bản thân khi đánh giá con người chưa từng tiếp xúc quá vớ vẩn như thế. Tôi khinh bọn họ. Tuy bài viết lủng củng, nhưng tôi đã lấy hết nghị lực trong lòng để kể về gia đình thứ 2 và người anh mà tôi quý mến. Xin cảm ơn ACE đã đọc bài. Sau đây là 1 vài hình ảnh của gia đình thứ 2 của tôi. Nội dung Người mà tôi khoác vai là anh Mạnh(bờm).
Ai rồi cũng có 1 thời mà thôi Em ơi nếu thế gian thầm lặng quá.....Kiếp sống sẽ thật vô nghĩa A Zin thì bá đạo rồi. ha ha ha. a K ngại à