Tôi quen cậu trong 1 chuyến đi quảng trường quỷ (DV). Cũng nhưng bao chuyến đi DV miệt mài cày cuốc khác, có điều chuyến DV này mang cho tôi 1 người bạn thân đến tận bây giờ. Thường thì vào DV tôi chỉ cắm chuột rồi ra diễn dàn xem thông tin nhưng khi đang cũng cố đội hình (nhóm) thì tôi thấy 1 đấu sĩ đang ra sức chửi bậy văng tục. Tôi nói. - Đừng vơ đũa cả nắm thế! Cậu ta nói. - Đờ mờ chúng mày thì biết cái gì. Bố mẹ tao bỏ nhau rồi, chúng mày có như tao không mà biết? Tao hận tất cả... Tôi chợt thấy buồn cười, cảm thấy cậu ta thật trẻ con. Rồi tôi bắt chuyện cậu. - Bình tĩnh nào có chuyện gì nói tôi nghe... - Ông không hiểu đâu. Bố mẹ tôi bỏ nhau rồi, họ không thương tôi TT.TT - Vì sao họ lại bỏ nhau? - Chuyện gia đình tôi không muốn nói. - Ừ, vậy ông định sống với ai? - Chưa biết, chắc mẹ. - Ừ à mà ông tên gì? Ở đâu? - Tên Thành ở Thanh Hóa. - Ồ vậy à. ông sn bao nhiêu? - 91 - Bằng tôi - Ừ, ông tên gì? ở đâu? - Tôi tên Đạo bạn bè gọi là Đạt ở Hưng Yên. - Ừ... - Thôi đừng nghĩ ngợi nhiều, chuyện rồi sẽ qua. Giờ ông là chỗ dựa cho mẹ ông nữa mà. - Ừ... - Cho tôi số điện thoại nào! Chuyến DV lúc 23h kết thúc. Tôi lên giường, có SMS Tôi trả lời. Rồi từ đó chúng tôi là bạn 2 thằng 1 chơi Soul 1 chơi Magic (MG). Kỉ niệm chơi MU của chúng tôi là tự lập G đua top có 2 thằng mà đứng top 4 điều có lỗi nhất mà tôi từng làm với cậu ta có lẽ là lần cậu nhờ tôi mua chiếc pedan set ngoài chợ ảo và tôi đã mua chiếc pedan khác rẻ hơn 300 bạc đưa cho cậu. Cậu ta biết và nói với tôi. - Tôi biết ông mua cái pedan khác nhưng thôi, bạn bè với nhau lần sau đừng thế! Tôi không dám biện minh điều gì vì những lời cậu ta nói quá đúng. Từ lần đó từ trong tâm khảm tôi hứa không bao giờ nói dối, tôi không muốn xấu hổ như vậy 1 lần nữa. Thời gian qua đi, cậu nói cậu không muốn chơi MU nữa nhưng đã có một người đã giữ cậu lại với MU (không phải tôi). giờ người đó là sư phụ của cậu, cậu khoe với tôi cậu là T-mod bên sever Bá Vương. - Bên này vui lắm, qua bên này chơi đi đồ đạc tôi có rồi. Nhưng với niềm vui ở SS4 (hồi đó là SS4) tôi không bỏ được. - Ừ, thôi tôi chơi bên này cũng được. Thời gian thấm thoát đưa. 1 buổi chiều buồn tôi mở list điện thoại thấy số điện thoại của cậu. Gọi - Alô. Dạo này đi mô mà không chịu gọi cho ta rứa? - Ừ đi kiếm ăn, dạo này khỏe? Gia đình thế nào? - À bố mẹ tôi bình tĩnh lại , giờ về với nhau rồi. ^^ - Ờ chúc mừng nhé. Rảnh không ra ngoài này chơi đi! - Ừ xem nào được nghỉ hè tôi ra đó chơi cả tháng luôn đó. - Ôi thoải mái, thế định bao giờ ra? - 27 tháng này nhé. - OK. Thế nhé. - Ừ. 27, 28, rồi 29 vẫn không thấy thằng bạn quý hóa đâu @@! - Alô. Sao không ra hả? - Xin lỗi ông tôi không ra được rồi. - Sao thế? - Bà tôi đang nắm viện tôi không đi được - Ừ vậy thôi để khi khác. Gửi lời chúc bà mau khỏi bệnh và giúp tôi nhé! - Ừ. Thế nhé. Cả thảy thì ông bạn quý hóa của tôi thấy hen ra ngoài này với tôi đến 3 lần, và tôi cũng thất hẹn 2 lần Có người nói: "đừng chơi với bọn Thanh Hóa. Chúng nó sống bẩn lắm, không chơi được với chúng nó đâu." Thiết nghĩ ở đâu cũng có người nọ người kia. Làm sao có thể nhìn vào cá nhân mà đánh giá cả dân cả tỉnh người ta được. Ví dụ đâu xa xôi, bạn tôi Thanh Hóa, có chơi xấu tôi bao giờ, có lừa dối tôi điều gì, có lợi dụng tôi thứ gì bao giờ đâu? Khi tôi buồn chuyện gia đình, tình cảm, tình yêu... tôi có bạn, cậu bên tôi cho tôi những lời khuyên và vạch cho tôi con đường đi đúng đắn, kéo cho tôi màn sương mù trước mắt. Khi cậu cần tôi tôi cũng luôn sắn sàng bên cậu. Cậu cũng chẳng bao giờ thấy hổ thẹn khi sinh ra trên mảnh đất Thanh Hóa mà còn tự hào về lịch sử quê cậu. Tôi nhớ có người hỏi cậu trên diễn đàn. - Vì sao người ta lại nói "dân Thanh Hóa, ăn rau má, phá đường tàu?" Cậu trả lời 1 câu mà tôi nghĩ ai đọc qua cũng sẽ không trần trừ mà click "cảm ơn" "Thanh Hóa nằm ở vị trí không mấy tốt đẹp, năm nào cũng thiên tai bão lũ triền miên. Người dân Thanh Hóa ngày xưa đói khổ quả, không có gì ăn phải ăn rau má. Còn vì sao lại phá đường tàu thì các cha các chú ngày xưa không chịu nổi cảnh bị thức dân Pháp dùng chính đường tàu của ta mang khoáng sản của ta về chính quốc nên tổ chức phá đường ray không cho chúng mang hàng về nước." Bạn bè thường gọi cậu là "Cu Thành" hay "Thành sieulucky". Tuy chúng tôi chưa từng gặp mặt nhau nhưng tình bạn chúng tôi dành cho nhau không thể phủ nhận. Giờ tôi chỉ muốn nói: Tôi nhớ thằng bạn tôi TT.TT Ps: Thành ơi sắp Noel rồi ta chục mi khỏe gần = ta, đẹp choai gần = ta, khoai cùng dài gần = ta và nhất là có người yêu để mang khoai ra sử dụng cho đỡ mốc Gửi lời hỏi thăm đến gia đình giúp ta nhóe
cảm động lắm thằng bạn thân.lúc nãy gọi ta,ta mắc chút chuyện gia đình nên không nghe máy dc.kể mi mà là con gái chắc ta với mi là 1 đôi rồi
Cậu làm tôi có suy nghĩ khác về cậu rồi đấy, mặc dù cậu ít tuổi hơn tôi, trong Box DW nói năng hơi ngạo mạn, nhưng qua Thớt này, có lẽ tôi sẽ có cách nhìn nhận khác về cậu Lần đầu tiên trg cái diễn đàn này, có người k phải đồng hương, nhưng đã có những lời nói thân thiện về quê tôi. Thanks! Chúc tình bạn 2 người luôn vững bền
A Thienthanhhi nói đúng đó. Mai tận thế rồi. Có cần thì ra tiệm tạp hoá làm chai neptrune 5 lít thoải mái mà tâm sự bạn à.
ôi đừng em đừng tiết lộ thiên cơ có đêm cũng nghĩ cho tay đõ mởi Chúc vào xem cmt của a bên bõ DW có ngạo mạn ko nó dê lắm a. E vào FB của nó toàn thấy tụi con rai bảo nó nhu cầu cao