Phim "Chuyện tình cô bé lọ lem" 18h VTV3 [Fan club]

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi Thiên Thanh Hi, 12/9/10.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Vic

    Vic

    Film như thế nào thì gọi là người lớn ?
     
  2. I'm Unbae

    I'm Unbae Cư Dân

    xem phim này côg nhận hay tkật đếi
    mìg gét kái kon mụ già bên nkà họ hoàg tkế ko biết
    trúg gió sắp die rồi :))
     
  3. Đã ko xem lại còn. Ko biết còn tỏ ra nguy hiểm. Hix
     
  4. Vic

    Vic

    Thế mới hỏi là film ntn thì gọi là film người lớn :D
     
  5. Ừ! Rất lắm chuyện nha.
     
  6. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Có thể nói việc xây dựng các nhân vật, tình huống trong phim này rất đặc sắc, có chủ ý nghệ thuật rõ ràng nhưng không xa vời, mà bình dị, đời thường. Ta ít khi cảm thấy một tình tiết hay một loại tính cách nào đó trong nhân vật là gượng ép để bộ phim đi theo quỹ đạo cho trước, mặc dù sự khác biệt về môi trường xã hội (cách đây 70 năm trước) có thể khiến ta cảm giác điều gì đó là phi lý, ví dụ cách thể hiện của giang hồ, kẻ xấu trong phim...

    Nguyệt Nương là mẫu phụ nữ cổ điển, hiền thục nhưng cũng khá "bạo", tính cách của Nguyệt Nương gần như là sự giao thoa hoàn hảo giữa cái cũ mà mới một cách có chọn lọc, mang hơi thở của thời đại (thời kì Trung Quốc xóa bỏ chế độ phong kiến bắt đầu đổi mới). Cũng như TQ thời kì đó, tính cách Nguyệt Nương cũng có sự "hỗn độn", đấu tranh khi phải lựa chọn tốt-xấu (ý định giết Lưu Nhất Đao), nhưng cuối cùng cái tốt, cái bản sắc văn hóa luôn chiến thắng.

    Sự thật thà của Nguyệt Nương đôi lúc khiến tôi khó chịu mà chê rằng "ngu", nhưng nói đúng ra, nếu tôi sống ở thời kì đó có lẽ còn ngu hơn. Do Nguyệt Nương (thân phận người phụ nữ) từ nhỏ không được học hành, không va chạm và cũng không có ý đồ ám hại ai nên rất "gà" trong việc đề phòng người khác hãm hại mình là đương nhiên. Nhưng Nguyệt Nương là người rất thông minh, dễ dàng tiếp thu cái mới, học tập từ cuộc sống để đúc rút kinh nghiệm... chi tiết lần đầu đi bán tổ yến, Nguyệt Nương nói "tiền phải xoay vòng", chỉ riêng câu này đã khiến tôi ngạc nhiên, vì cách hiểu và quay vòng tiền tệ tôi mới gặp ở những cuốn sách dạy làm giàu của những tác giả nổi tiếng, làm sao một cô gái "ngu ngốc" như Nguyệt Nương có thể nói được, có phải quá vô ý hay không?

    Không vô lý, vì qua phi vụ làm ăn ban đầu thất bại, ta thấy Nguyệt Nương mới chỉ có lý thuyết, chưa thực tiễn, vậy lý thuyết ấy từ đâu ra? Rõ ràng, đó là sự ham học hỏi, do thường xuyên tiếp xúc với người nhà họ Hoàng, nghe họ bàn chuyện làm ăn, và chắc hẳn câu "tiền phải xoay vòng" từ đó mà ra.

    Tính ham học hỏi của Nguyệt Nương thể hiện rõ và đặc sắc nhất khi bị bắt quỳ giữa nhà để đánh, nhưng vẫn ghi nhớ được chữ treo trên Từ Đường để về học lại. Như vậy, qua Nguyệt Nương, ta có thể thấy một thông điệp cổ điển, nhưng cách thể hiện mới mẻ: Con người ta sinh ra không phải ai cũng có cơ hội, cơ hội do mình tạo ra, vận mệnh do chính mình nắm giữ. Nếu bạn muốn buông xuôi thì không sự tốt đẹp nào níu kéo được bạn, nhưng nếu kiên định, luôn nỗ lực chiến thắng bản thân, chiến thắng ngoại cảnh thì nghèo khổ không thể bám lấy bạn.
     
    tuyen6ngon., VicBluesapphire đã thích.
  7. tuyen6ngon.

    tuyen6ngon. Guest

    vừa xem xong tập hum nay , Nguyệt Nương thành chả nướng rồi :(( :((
     
  8. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Tuy Nguyệt Nương chịu khổ nhiều, nhưng trong phim này có lẽ khổ nhất là Ngọc Châu.
    Ngọc Châu xuất hiện từ lúc cả gia đình xuống tàu về nhà, dù phải xách va ly nặng nhọc giữa trời nắng vẫn luôn giữ nụ cười trên môi, như thể cô nàng luôn có chuyện vui để nghĩ đến vậy.

    Hình ảnh ghi dấu ấn sâu đậm nhất trong lòng Trần Tích cũng như khán giả là khi Ngọc Châu hẹn Trần Tích ra để bàn cách cho Tích lấy Nguyệt Nương. Vẫn là nụ cười ấy, ngày hôm trước còn là một thiên thần ngây thơ trong sáng, tưởng như cuộc đời cô luôn là nụ cười ấy... vậy mà ngày hôm sau, cũng vì đức hi sinh, sự ngây thơ của mình mà phải chịu nỗi khổ nhục vô cùng... Nhưng đó chưa phải là tất cả nỗi khổ, nỗi khổ lớn hơn nữa là bị Rô-Bớt lấy về làm vợ trên danh nghĩa, nhưng đối xử như một gái điếm, mặc sức chà đạp để thỏa mãn thú tính và đạt mục đích kinh doanh của mình... và nỗi khổ đau sót nhất đến trong tập phim ngày hôm nay- khi Ngọc Châu đang mang trong mình giọt máu (không biết của ai, vì Rô-Bớt từng cưỡng hiếp Ngọc Châu, sau này lại đánh thuốc mê để qua đêm với ông Smith) bị nhốt ở một nhà kho bẩn thỉu, không thức ăn, nước uống... thức ăn của cô chỉ là chuột và gián, ngửng đầu lên uống nước mưa từ mái nhà dột xuống...

    Hai hình ảnh đối lập, một bên là nụ cười của tiểu thư Ngọc Châu xinh xắn, một bên là cô gái tiều tụy, bị chà đạp đến mức loạn thần kinh, bị nhốt trong nhà kho rách nát với thức ăn là chuột và gián... tôi tin khiến nhiều người căm phẫn, căm phẫn đến rơi nước mắt...

    Trong tập phim hôm nay, Nguyệt Nương có gặp Trân Châu và nghe cô ta kể về nỗi khổ của mình (sống với Trần Tích nhưng chỉ là vợ trên danh nghĩa, có "tiếng" mà không có "miếng"). Ta tạm chưa bàn đến đúng, sai trong tính cách của Trân Châu dù cô ta là nhân vật phản diện, nhưng thấy tình cảnh của Trân Châu hẳn Nguyệt Nương cũng đau xót. Nguyệt Nương còn tình cảm với Trần Tích, nhưng chuyện đã đâu vào đấy, hiện giờ cô không thể vì mình mà để người khác phải chịu khổ... đó cũng là lý do Nguyệt Nương nhanh chóng chấp nhận lời cầu hôn của Pôn (tiếng Anh viết thế nào nhỉ?). Không phải Nguyệt Nương vì mình mà lừa dối Pôn, không phải đó là một hôn nhân không có tình yêu, đơn giản là sự việc gặp Trân Châu đã thúc đẩy Nguyệt Nương nhanh lựa chọn hạnh phúc cho mình hơn.

    Về cuối tập, khi Trần Tích và Nguyệt Nương mua chuộc người làm nhà họ Trương để tìm ra nơi giam giữ Ngọc Châu sau đó bị "phản khách vi chủ". Rô-Bớt lợi dụng để tung hỏa mù, nhốt luôn cả Tích, Nương và Châu trong nhà kho đó... tình tiết này tôi không thích lắm, vì Trần Tích dù sao cũng học ở Anh về, có am hiểu luật pháp sao có thể hành động ngu ngốc như vậy? Có cảnh sát, có hội bảo vệ phụ nữ và trẻ em, với việc đi tìm một người đang bị giam giữ, bạc đãi thì nên gọi người của cảnh sát bí mật bám theo, nhưng họ dường như quyên đi sự có mặt của luật pháp!

    Hiện cánh cửa trước đang bị cháy, mặt sau an toàn (lái xe của Rô-Bớt chỉ dội xăng ở mặt trước), nhà kho này ẩm thấp nên kiếm ra nước không khó. Trong vòng 5-10 phút lửa không thể lan hết toàn căn nhà, nhưng cánh cửa trước đã thành than, sức người hoàn toàn có thể phá được. Chúng ta chờ tập sau sẽ rõ.

    Còn với thằng Hoàng Thiên Bảo, hành động cướp súng chạy khỏi trại giam của nó là tự tay kí vào án tử hình rồi, thằng này được cái rất ngu nhưng lại liều. Theo các bạn khi nó nói với cha "con sẽ có cách (kiếm tiền chạy trốn)" thì có ý gì? Tôi thì biết nó có ý gì rồi, nhân quả thôi :D
     
    tuyen6ngon. thích bài này.
  9. Tiếc là không có thời gian xem phim này nghe bình luân có vẻ khá thú vị đấy chứ ^_6
     
  10. tuyen6ngon.

    tuyen6ngon. Guest

    tốt nhất ko nên xem , xem chỉ tổ ức chế :)) đời sao lại nhá nhem thế ko biết
     
  11. banban

    banban Guest

    huhu ko biết số phận 4 con nguời sẽ như nào đây :(( hồi hộp quá
     
  12. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Hơ, mới lập topic được hai hôm thì hôm nay tập cuối =))
    Trong bộ phim này thấy hay nhất ở tinh thần đem đến, giới thiệu, gìn giữ bản sắc văn hóa của người Hoa kiều, tiếp theo là Nhân-Quả.

    Nhân-Quả được thể hiện qua việc các nhân vật phản diện lần lượt gặp nạn (gia đình họ Hoàng, Trương). Nếu với gia đình họ Trương mọi thứ diễn ra dễ hiểu hơn, dễ đoán và cũng nhanh chóng hơn thì với gia đình họ Hoàng, việc xấu đến quá dồn dập, đột ngột.

    Bà cụ nhà họ Hoàng cầm đuốc muốn thiêu sống Nguyệt Nương, nhưng đã không thể thực hiện vì lời Nguyệt Nương nói rất đúng "ai gây ra?". Tuy bà ta vẫn cho rằng Nguyệt Nương rắp tâm hại gia đình mình, nhưng ít nhất cũng có sự giác ngộ- là hiểu rằng nếu NN hại gia đình mình, thì hẳn vì nhà họ Hoàng đã làm nhiều việc sai trái với bà ngoại, mẹ của Nguyệt Nương và chính bản thân cô. Để rồi bà hét lên, hỏi ông trời tại sao lại như vậy, cầu xin ông chỉ trừng phạt một mình bà và tha cho con cháu nhà họ Hoàng...

    Đến đây, tôi thấy nhân vật phản diện không hoàn toàn là phản diện, bởi bà ta vẫn có sự giác ngộ, có đức hi sinh nhất định. Một người làm việc sai trái mà không nhận ra mình sai trái thì thật tệ, nhưng nếu nhận ra và dám đối diện, dám tự thừa nhận tôi đã làm việc sai trái thì đáng được ta nhìn nhận lại.

    Một chi tiết gây cười, nhưng cũng chua xót. Khi bà ta kêu rằng ông trời hãy phạt mình tôi thì lập tức trúng gió, nghẹo một bên cổ, phải nhờ Nguyệt Nương cõng vào viện cấp cứu cho kịp thời.

    Nhà họ Hoàng ai cũng làm việc không tốt, vậy nếu có ông trời, sao ông đáp ứng lời thỉnh cầu của bà cụ nhanh đến vậy? Là ông trời trừng phạt bà ta hay bà ta tự trừng phạt mình?

    Người xưa nói "nhân định thắng thiên"; Khổng Tử nói "thần ở trong ta" (ta chính là Thần), Nhân-Quả không phải thứ gì đó cao xa, không phải do thần thánh tạo ra mà do chính con người, cũng như bạn hút thuốc nhiều sẽ có lúc ung thư phổi... Bà cụ họ Hoàng với lối sống thiếu lành mạnh của mình, tinh thần luôn không được thoải mái, dễ cáu gắt với người khác (uất can) thì sinh bệnh là chuyện sớm muộn.

    Gieo hạt nào, gặt quả nấy.

    Một nhân vật phản diện khác trong nhà họ Hoàng là mẹ của Trân Châu và Ngọc Châu, bà ta cũng làm nhiều việc ác nhưng không bị trừng phạt. Thực ra, không cứ nhân vật phản diện thì phải bị trừng phạt, và tôi cũng thấy bà ta không đáng bị vậy. Bởi xét kĩ, đó là con người có tình cảm, cũng có lúc áy náy khi làm việc không phải, nhưng chấp nhận vì mình là phận dâu, phải nghe lời mẹ chồng. Bà cũng là người rất thương con.

    Tú Quyên- một nhân vật phản diện nhưng khác biệt với các nhân vật còn lại. Cô là nhân vật phản diện duy nhất sẵn sàng phản bội, dùng thủ đoạn với người nhà của mình (những nhân vật phản diện còn lại), nhưng lại cư xử tốt với người ngoài (Nguyệt Nương)- nhân vật chính diện.

    Để nhận xét về Tú Quên hơi khó vì không có nhiều tình tiết, nhưng dù trong đời thực hay phim ảnh cũng tồn tại những con người như vậy. Dường như cái xấu xa trong họ không phải do họ muốn có, mà là một loại sản phẩm do chính những người trong gia đình tạo ra, họ sẵn sàng đáp trả cái phần họ không muốn, phần xấu xa đấy dành cho chính những người tạo ra nó (Nhân-Quả) nhưng lại cư xử tốt với những người tạo điều kiện cho họ được tốt, được là cái tốt mà họ muốn.

    Tú Quên là một nhân vật sâu xa khó dò, đã thể hiện vai trò là một cầu nối rất phù hợp.

    Nhân-Quả với cha con nhà họ Trương
    Nếu cha con nhà họ Trương không rút quyền đại lý, tìm cách ném đá xuống giếng nhà họ Hoàng (ý nói hại cả người đã đến đường cùng) thì vẫn có thể lừa dối Thiên Bảo rằng đó là do nhà họ Trần, do Nguyệt Nương hãm hại... nhưng điều này không phù hợp với tính cách của cha con này, cũng chính tính cách sẵn sàng hút máu người đó mà để Thiên Bảo nhận ra bộ mặt thật, coi là kẻ thù nhất định phải tiêu diệt.

    Thiên Bảo dù thế nào cũng phạm tội chết, vậy phải chết làm sao để rửa được hận, đã tìm đến nhà họ Trương.

    Rô-Bớt Trương lẽ ra đã có thể đưa cặp tiền cho Thiên Bảo, nhưng vẫn cái tính cách hay trở mặt, không chịu thua người khác, luôn muốn bức ép người khác mà gạt súng để lao vào đánh nhau. Trớ trêu thay, khẩu súng đang cầm từ tay đứa con trong lúc giằng co lại trúng giữa trán ông bố (Xác-ly Trương), để rồi sau đó vì có sức khỏe hơn mà Thiên Bảo chiếm ưu thế... lúc này Rô-Bớt cầu xin cũng vô ích, một phút trước Thiên Bảo chỉ cần tiền, nhưng giờ không cần nữa, không thể tiếp tục tin kẻ luôn nói dối này... phát đạn thứ hai đã nhả ra!

    Đáng thương nhất vẫn là Ngọc Châu, vì quá sốc trước những gì đã diễn ra mà tinh thần vĩnh viễn không thể bình thường trở lại, luôn sống trong trạng thái điên dại. Cô đã làm gì phải chịu khổ đến vậy? Cô không có lỗi, cũng chỉ vì chính gia đình cô vì ích kỉ mà vô tình hại đến cô (việc Thiên Bảo làm thân, mời Rô-Bớt về nhà, việc cha Ngọc Châu cương quyết gả đi vì lợi ích cá nhân). Người làm việc xấu tự hại mình đã đành, lại hại cả những người thân yêu nhất!

    Người xưa nói tổ tiên làm việc ác thì con cháu chịu, tổ thiên tu nhân tích đức thì con cháu hưởng; ở đây chưa bàn đến tổ tiên nhà họ Hoàng, chỉ gần gũi như ông bà, cha mẹ với con cháu mà làm những việc không biết tính toán sâu xa, chỉ vì lợi ích trước mắt cũng đã hại đến nhau. Âu cũng là một bài học cảnh tỉnh cho nhiều gia đình hiện nay!

    Tập cuối diễn ra quá nhanh, thực sự bộ phim này có nhiều tình tiết như vậy, xem có lúc không thích lắm.
     
    suyeuheobanban đã thích.
  13. banban

    banban Guest

    cái kết ko hay lắm anh à.em thấy nó cứ nhạt nhạt thế nào ý
     
  14. Thiên Thanh Hi

    Thiên Thanh Hi Ban Quản Trị

    Như thể họ thiếu kinh phí làm phim hoặc phải chạy cho kịp thời hạn đến một dịp nào đó. Nói chung tập cuối khiến anh thất vọng, các tình tiết sinh hoạt giữa bà và các cháu có tính kịch, ước lệ, không gần gũi.
     
    banban thích bài này.
  15. banban

    banban Guest

    1 diễn viên đóng đến 2-3 vai thế đủ biết là họ thiếu kinh phí rồi anh ạ.;))Em nghĩ đoạn kết này sẽ là mở đầu cho một cái gì đó.có thể là phần 2 chăng :-?
     
  16. tuyen6ngon.

    tuyen6ngon. Guest

    :(( quên ko xem tập cuối ròi , ai có link down tập cuối ko :((
     
  17. banban

    banban Guest

    có myTV không tua lại mà xem ;))
     
  18. suyeuheo

    suyeuheo Sẽ Mãi Yêu Anh Như Vậy

    ;)) xem đc tập cuối thấy hay hay nhưg hết mất rồi :-s
     
  19. SH300ii

    SH300ii Sẽ Mãi Yêu Em Như Vậy

    híc ! em ở germany ko xem đc tập nào :((
     
  20. may là mình k xem phim này ^^
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này