Toppic nhận bài viết tham gia Event kỉ niệm Valentine day

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi AnhVanYeu, 7/2/10.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. AnhVanYeu

    AnhVanYeu <font color=Magenta><b>(^_^)_Gia_Đình_(^_^)</b></f

    Các bạn tham gia bằng cách post bai tại toppic này. Những bài viết spam sẽ bị xóa bỏ và sử phạt theo nội quy. Các bạn có thể Vote cho mỗi bài viết trong toppic này. Nhũng bài viết bị sửa sẽ bị loại. Những bài sưu tập sẽ bị xóa bỏ.

    Chúng tôi rất lấy làm vui và vinh hạnh khi được đọc những dòng tâm sự của các bạn. Cùng trải lòng vì một tình yêu đẹp và thiêng liêng - đó là tiêu chí Event của chúng ta!!!

    P/s: Vì Event diễn ra vào đúng tết Nguyên Đán. Và tuần sau Học bận 1 tuần xa nhà. Nên Event sẽ dự kiến kết thúc vào 28/2. Thay mặt BTC rất xin lỗi tất cả các bạn về những sự cố xảy ra.
     
    Last edited: 17/2/10
  2. SeeLells

    SeeLells <font color=green><b>_BusiNess_</b></font>

    mở đầu cho 1 event hoành tráng.tớ xin chúc event thành công rực dỡ.với nhiều bài viết hay và đa dạng.xin cảm ơn mod AVY cùng toàn thể nhà tài chợ cho chương trình.xin cảm ơn tất cả các memb sẽ vá sắp tham gia.
    Rất mong mọi người ủng hộ
     
    AmyhuyenAnhVanYeu đã thích.
  3. _nowaysorys_

    _nowaysorys_ Cư Dân

    Nếu đây có thể coi là Love!

    Mình chơi MUSS3 cũng đã lâu rồi,cũng được hơn 1 năm rồi.Ngày qua ngày chỉ cầy cho rs và rồi đến 1 ngày tôi gặp 1 người.Mình thực sự không biết đó có phải là 1 thiên thần không nữa?Luôn giúp đỡ mọi người,được mọi người yêu quý và tôn trọng,tình bạn của chúng tôi bắt đầu từ đây.Nhớ những lúc còn rs free được người ấy kéo,được người ấy bảo vệ để không bị ai bắt nạt.Ngày tháng dần trôi tình cảm đó cứ lớn dần lên,cùng nhau cầy top tháng cùng nhau kể nhưng câu chuyện về cuộc sống,những câu chuyện giản dị.Ấy nhớ không?Cái lần ấy vào nick mình,ấy chê đồ mình, mình giận ấy lắm.Vì mình thực sự chẳng nạp cái thẻ nào cả để mua đồ,mình chỉ chăm chỉ nhặt đồ bán lấy bạc để mua đồ mà thôi.Ấy hỏi về item của nick mình,mình chẳng biết để làm gì.Ấy biết không? Hôm sau mình ngạc nhiên lắm,vì mình có 1 bộ đồ mới,minh thực sự không nghĩ ấy mua cho mình vì đó là lần đầu tiên mình chơi game có người tặng 1 món quà như vậy.Mình vui lắm và cũng hận bản thân vì đã giận nhầm ấy.Mình không nhớ đêm hôm đó là hôm nào nữa, mình chỉ biết là hôm đấy có mưa sao băng,nghe mọi người bảo nếu có sao băng bay qua mà mình ước điều gì thì điều ước sẽ thành sự thật.Ây biết điều mình ước hôm đó là gì không?Mình ước rằng những người mà mình yêu thương sẽ luôn hạnh phúc sẽ luôn vui vẻ, khỏe mạnh mà trong đó ấy cũng là 1 người bạn mà mình yêu thương đấy.Cái hôm mà ấy nói ấy yêu mình,mình ngạc nhiên lắm và cũng vui nữa nhưng chẳng dám nói ra.Ấy hỏi mình có yêu ấy không? Mình nói mình không thể nói được vì mình không biết tình cảm mà mình dành cho ấy có phải là tình yêu không?Và cũng bởi vì tình yêu trong game chỉ là ảo giác mà thôi.Mình cứ kéo dài thời gian về câu trả lời đó đến khi không thể kéo dài thêm thì mình trả lời là không.Mình biết ấy đã khóc đã bỏ cả buổi học không onl 1 thời gian vì mình.Ừ,mình biết mình là kẻ nói dối khi đưa cho ấy cái ảnh không phải của mình,mình thật hèn nhát khi không dám nói tỉnh cảm của mình cho ấy biết.Mình là 1 đưa con gái rất đáng ghét đúng không?I'm sorry,blame it on me!Đến bây giờ khi ấy biết mình đã từng lừa dối ấy thì ấy giận mình nhiều lắm.Nếu cho mình quay trở lại thời gian đó mình sẽ nói rằng mình rất yêu ấy,mình rất nhớ ấy,mình chỉ muốn lúc nào cũng onl để nói chuyện với ấy mà thôi.Valentine mình nhớ ấy nhiều thêm,mình muốn gặp ấy muốn ôm ấy và nói mình sẽ mãi bên nhau ấy nhé! @};-
     
  4. Amyhuyen

    Amyhuyen Thành viên mới

    Một chuyện thật nực cười không biết có nên nói ra hay không , nhưng có lẽ vẫn phải nói biết đâu cũng có người như mình thì sao ^^!
    Tham gia diễn đàn cũng đã lâu nhưng trong tâm trí mình luôn có suy nghĩ là game Mu này chỉ dành cho con trai , con gái thì sức mấy mà thích cái trò đánh đấm này . Rồi đến một ngày mình tình cờ quen một cô gái, hàng đêm mình vẫn vào xem lịch để chúc mừng sinh nhật mọi người , trong đó có cô ấy . Ngày hôm sau cô ấy nhắn tin ngay trong diễn đàn cho mình và mọi chuyện bắt đầu từ đây . Nói đúng hơn thì mình cũng không tin đâu , lúc đó mình vẫn còn suy nghĩ lúc xưa nhưng khi cô ấy cho số điện thoại mình gọi thử thì thật sự mình không thể ngờ , cô ấy chính là con gái . Rồi ngày qua ngày không hiểu sao mình cứ thích gọi và nhắn tin cho cô ta , cô ta cũng không ngoại lệ . Nhiều khi nghĩ mình như đang mơ , mọi chuyện đến với mình quá nhanh , không lẽ mình đã yêu cô ấy ? Chỉ là mới quen nhau chưa được hai tháng tuy nhiên mình và cô ấy cũng giận hờn nhau nhiều . Vài lần vì một chuyện nhỏ mình không thèm nhắn tin và gọi cho cô ta , có lẽ cô ta cũng biết lỗi và gọi cho mình , cô ta đã khóc , giọng cô ta khóc nge trong điện thoại thật là dễ thương . Nói đến đây mọi người sẽ nghỉ chắc thằng này dê lắm nhưng nếu ai đã từng cùng cảnh sẽ hiểu , khóc là một tuyệt chiêu của con gái , một giọt nước mắt của con gái có thể làm con trai cứng cũng phải xìu he he . Con đường tình này thật sự không bằng phẳng khi mình biết cô ta lớn hơn mình ba tuổi , hic . Quá bất ngờ , mình suy nghĩ rất nhiều và nghĩ nếu "chị" ấy biết được chắc "chị" sẽ rất buồn . Nhưng không phải vậy , mình đã nói hết sự thật cho cô ấy và cô ấy chỉ hơi buồn . Cô ấy vẫn nói không bao giờ hết yêu và quên mình vì trong thời gian đó cô ấy có quá nhiều điều không thể quên . Cô ấy vẫn yêu mình ư ? Nếu thật sự như vậy thì valentime này mình sẽ tặng gì cho cô ấy ?
    Một chuyện thật khó tin và nực cười phải không mọi người , chính mình còn không thể tin được nhưng sự thật vẫn là sự thật . Mình có lẽ sẽ không làm phi công trẻ lái máy bay già mãi được . Có thể valentime này là thời gian thích hợp nhất để mình quyết định chọn con đường đi mới .
    P/s : bài viết của em tuân thủ luật làm văn : mở bài thân bài và kết luận . Anh Học chỉ việc đếm lỗi chính tả , cảm nhận và cho điểm thui . He he . Năm mới chúc mọi người luôn vui vẻ , hạnh phúc bên gia đình và người thân !
     
  5. Quá khứ và hiện tại

    Mình không viết ra những suy nghĩ của mình để nhận bạc vì mình không có acc nào cả. Chỉ muốn nói ra những suy nghĩ của em để anh em nào đang đứng vào hoàn cảnh như mình thì đừng sai lầm như mình lúc đó.
    + 2002: Tôi gặp em khi mà tôi đang mơ hồ trong cuộc sống, tôi bỏ bê việc học hành, ngày đêm ngồi ôm nét chát chít, boom, boot là niềm vui. Ngày ngủ đêm ngồi net, một kì học tôi đi học được 1 buổi duy nhất. Em nhỏ bé với mái tóc ngắn, giọng nói mà tôi hay trêu là " cứ chóe chóe như còi oto". tôi tấn công em qua cái máy tính dở hơi của em. nó bị hỏng, tôi xung phong sang sửa cho em. ngày đầu tiên tôi format win. ngày thứ 2 tôi lau chùi máy, ngày thứ 3 cài win và khoảng 1 tuần sau đó tôi cài đặt các tiện ích và driver cho em. trả công cho tôi em mời tôi đi ăn chè đỗ và nem cuốn. rồi cái máy tính là cớ để tôi hay sang nhà em hơn. chả biết có yêu nhau chưa nhưng tôi thấy ánh mắt em nhìn tôi khác trước nhiều.
    +5/6/2003 tôi nhận được quyết định đình chỉ thi học kì đồng nghĩa với việc bị đuổi học ( quy chế Bách Khoa là 2 năm tăng ca thì đuổi) tôi nhận ra được nhiều điều với quyết định đó, nhận ra rằng mất đi tương lai tươi sáng của tôi, nhưng điều đáng sợ hơn là tôi sẽ mất em. lặng lẽ ra Ga mua vé tàu vào Sài Gòn với suy nghĩ sẽ làm lại tất cả nơi đất khách quê người, nơi không ai biết mình là ai.
    +7/6/2003 tôi sang gặp em để nói với em lời yêu mà hơn một năm tôi chưa bao giờ nói, phải nói dù lần ra đi này tôi sẽ mất em mãi mãi. em cúi mặt khi nghe tôi kể tất cả mọi chuyện. nhưng điều tôi không nói được đó là lời tôi nói yêu em. đưa cho em một nắm kẹo mút mà em hay nói rằng thích ăn. tôi quay mặt định đứng lên ra về. thì em khóc, khóc rất nhiều tôi không biết dỗ người khóc vì vậy chỉ ngồi nhìn em khóc. em ôm chặt lấy tôi nói với tôi rằng " anh cứ đi với quyết định của anh, em sẽ đợi anh đến khi anh trở về" em hôn tôi lần đầu tiên tôi có nụ hôn mặn đắng vì nước mắt của em. Em nói " chẳng tiến anh đi đâu, vì em sợ..."
    + 1 năm trong Sài Gòn tôi đã làm rất nhiều việc để tự sống tự học hàng tuần vẫn vào mạng nói chuyện với em. Đêm đêm đi phụ xe trở vật liệu xây dựng, sáng tự ôn thi. Quyển từ điển tiếng anh của tôi dày đặc những tâm sự của tôi cho em, nó che lấp hết những dòng đã được in vào đó từ trước
    + Đỗ lại đại học Bách Khoa em nắm tay tôi, ôm lấy tôi khi có kết quả. Nụ hôn của em vẫn mặn chát vì nước mắt, nhưng giọt nước mắt hạnh phúc. Em bắt tôi mua cặp sách đi học, mua bút, giấy, vở...bình yên lắm, hạnh phúc lắm khi có em bên cạnh và một tương lai sáng hơn phía trước.
    +2006 em tốt nghiệp. Nhưng buồn lắm. Bố mẹ em bắt em về quê làm việc theo sự sắp sếp của bố mẹ. còn tôi một thằng sinh viên tay trắng có gì đâu mà hi vọng giữ em vì nơi em về làm quá to tát với tôi. E không thể cãi lời bố mẹ em, và tôi cũng không dám để em làm điều đó vì tôi không tự tin đảm bảo rằng cứ nghe anh đi, cứ ở lại với anh, sau này chúng mình sẽ hạnh phúc. Tôi đã hèn kém chạy chốn khỏi em, đêm đêm vẫn đạp xe đến đó, nơi mà cửa phòng em vẫn sáng, em ngồi nhìn chăm chăm vào màn hình máy tính với cái phông nền tôi làm tặng riêng em.
    + 18/8/2006 bố em cho xe xuống đón em, tôi đứng xa lắm nhìn em, tôi thấy mặn chát ở môi không phải vì nụ hôn của em mà của nước mắt của chính tôi. E đi rồi, tương lai tôi đang phấn đấu để làm gì đây? em đi rồi ai bẻ cổ áo cho tôi mỗi khi tôi đi học. Bình yên nhé Còi của anh. Hạnh phúc nhé Còi của anh.
    + 14/2/2008 ( không có khái niệm gì về ngày này) điện thoại reo, số lạ. giọng nói làm tôi giật mình. Vẫn là em, em gọi về gia đình xin số của tôi. em đang công tác ở HN. Tôi và em gặp lại nhau, em không khác lắm. E dúi vào tay tôi cái kẹo mút ngày trước bảo " quà valentine của em đấy". không ôm, không hôn em chỉ hỏi tôi " còn yêu em không, năm sau ra trường có về quê em làm việc không, có rất nhiều chỗ làm phù hợp với anh". Tôi tự ái lắm, tất cả các câu trả lời của tôi đều là không. E lặng lẽ không nói gì. quay mặt ra về, em nói với theo 1 câu " anh không lấy em thì em đi lấy người khác cho anh xem" ha ha. Còi ơi, anh muốn lấy em lắm chứ, muốn lắm chứ nhưng cái sỹ diện của anh không cho anh làm điều đó. E cũng sẽ hạnh phúc nếu không có anh
    + 9/2/2010 ngồi dạo chơi trên mạng, công việc bận bịu đã qua. chuẩn bị cho anh em về quê ăn tết. Giờ này ngồi đây, ngẫm nghĩ về cuộc sống. đã là giám đốc một đơn vị trong một doanh nghiệp lớn. tết rồi vẫn đơn độc lắm. Với tất cả những gì tôi đã làm được đều chưa đủ với điều tôi đã đánh mất. Tôi cũng sẽ có gia đình nhưng ước mơ lớn nhất của tôi người vợ tôi phải là em. 14/2/2010 này tôi sẽ về quê em, quà valentine của tôi sẽ là cái kẹo mút năm nào. Tôi chỉ hi vọng rằng em chưa làm được như lời em đã nói " anh không lấy em thì em đi lấy người khác cho anh xem"
    14/02/2010 năm nay đắng hay ngọt đều nằm trong cái kẹo socola. Vẫn hi vọng nhưng thất vọng là cái giá của mình phải chịu cho sự kém cỏi của mình.

    Chúc tất cả các anh, chị, em và gia đình một năm mới an lành, một valentine ấm áp trong tình yêu.
     
    _SadEye_, SeeLellsAnhVanYeu đã thích.
  6. nguoilun01

    nguoilun01 <font color=magenta>_๑۩۞۩๑_Xuân Mai_๑۩۞۩๑_</font>

    • hạnh phúc nhỏ nhoi
    • Quen em từ thời sinh viên. Ngày đó tình yêu của anh thật buồn cười. Khả năng em kết anh bởi tính hài hước của anh.
    • Em còn nhớ không ngày đó anh đã viết thư tỏ tình Cho em Những ngôn ngữ thật là trẻ con và ngờ nghệch vào ngày "Nói dối" Nhưg hôm kia anh vô tình thấy nó trong ngăn kéo của Em. Đọc lại thật buồn cười.
    • Hai đứa vẫn thường cãi nhau là ngày xưa ai tỏ tình trước nhưng anh nhớ là em tỏ tình trước anh.
    • Anh vẫn nhớ như in cái Hôm đầu tiên 2 đứa đi chơi buổi tối. Đi đường trời xe xe lạnh. Và:
    • - em bảo " ôm Nhé ".
    • Anh giật cả mình và nói 1 câu vui miệng : Ừ! ôm thì ôm.
    • vậy là chuyện tình của mình bắt đầu thế đấy. Vậy mà đến giờ em vẫn cãi anh là ngày xưa anh tỏ tình trước.
    • GIờ đây Hai đứa đã có Baby xuân mai
      [​IMG]
      thật kháu khỉnh đáng yêu mỗi khi con cười Trông thật đáng yêu.
    • sang nay Em Hỏi anh: thế socola của em đâu?
    • hôm qua anh chẳng bảo là Mai valentin đấy Em thích gì anh mua
    • Em bảo là không cần đâu em chỉ cần anh yêu em và thương con là đủ rồi.Mà từ khi yêu đến nay anh hình như chưa bao giờ nói câu anh yêu em Nhỉ? Anh thấy nói câu này nghe kỳ kỳ thế nào ấy.
    • nhiều khi 2 đứa đang sắp ngủ Em hỏi anh:
    • anh ơi!
      [*]Ơi
      [*]ANh có yêu em không?
    • Anh bảo: thôi đi ngủ đi muộn rồi.
    • Nhiều lần như thế anh chỉ thấy vẻ mặt em đổi sắc là anh biết ngay em lại hỏi Anh có yêu em không nên anh thường trả lời trước có
    • Em bảo là anh biết em hỏi gì mà có. :D
    • Phải chăng anh vẫn tính trẻ con nhỉ? :">
     
    DiệuAnh, SeeLellsAnhVanYeu đã thích.
  7. nguoilun01

    nguoilun01 <font color=magenta>_๑۩۞۩๑_Xuân Mai_๑۩۞۩๑_</font>

    Xin lỗi StevenNguyen vì tôi thấy nó giống cái này quá
    http://www.biethet.com/tin/món-quà-valentine-cuói-cùng_tin278269.html
    Em thích sự ví von tình yêu với những con đường: “Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em…”. Nhưng em không muốn đứng đợi chờ anh phía cuối con đường, mà còn muốn bên anh trong suốt hành trình buồn vui, sướng khổ của con đường anh chọn...
    Tình yêu đến khi tôi là một chàng sinh viên công nghệ thông tin vừa mới ra trường và có một công việc nho nhỏ ở Hà Nội. Em là cô sinh viên năm thứ hai ở ký túc xá gần nhà tôi, không xinh nhưng đáng yêu và thân thiện, gần gũi với một đôi mắt biết nói biết cười. Chúng tôi quen nhau qua những buổi gặp gỡ đồng hương, bao giờ tôi cũng là người chở em đi. Sau này em thường đùa: “Cái số của “bác” và em gần nhà nhau quá!”.

    Tôi là một chàng trai lặng lẽ, chẳng biết từ bao giờ đã bị đánh thức bởi nụ cười của em. Em hồn nhiên quá nên tôi thương nhớ em gần một năm trời nhưng cũng chẳng dám nói lời yêu. Chỉ đến khi tôi nhận ra rằng xung quanh em cũng có nhiều chàng trai lắm. Lòng tham sâu thẳm của một thằng đàn ông khiến tôi sợ, tỏ tình như một kẻ nóng vội ngốc nghếch... khi em vừa tâm sự về anh trai kết nghĩa vừa tỏ tình nhưng em không thể đồng ý.

    Tôi cũng nghĩ mình chẳng thể đến đâu và cắt đứt liên lạc với em trong suốt thời gian đó. Nhưng thật lạ... như một phép màu, em đã nhận lời yêu tôi! Sau này em kể, nửa đùa, nửa thật: “Anh yêu em lúc nào em cũng không biết nữa, sao anh chẳng có một tín hiệu gì? Nhưng chắc em yêu anh vì anh đẹp trai hơn em, cao hơn em và vì anh hiền nữa… Hihi”. Nụ cười em hòa tan vào giọt nắng.



    Trả lời cho em câu hỏi ấy trong valentine cuối cùng của chúng mình nhé anh!

    Chỉ với cái lý do “vô đối” ấy thôi mà tình yêu em vững bền đến kỳ lạ! Vài ba tháng đầu, ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau. Thế nhưng từ tháng thứ tư trở đi, công việc và những chuyến công tác triền miên của tôi khiến chúng tôi dần xa những cuộc gặp gỡ. Tôi lười biếng và trái tính, lúc không thích, tôi có thể tắt máy hoặc không liên lạc với em cả tuần liền mà chẳng thèm có lý do. Không phải là trong lòng tôi không nghĩ đến em, mà chỉ là vì tôi muốn thênh thang, muốn tự do. Đến một ngày có cảm hứng thì lại đứng dưới cổng ký túc xá, gọi em mở rộng vòng tay ôm tôi với nụ cười trong trẻo.

    Ban đầu em lo lắng lắm, cứ gọi điện nhắn tin cho tôi suốt, nhưng tôi không nghe máy, đơn giản chỉ vì hơi chán chán chứ cũng chẳng có lý do gì. Thế mà riết rồi em cũng quen, khi tôi tắt máy nghĩa là em cũng không liên lạc. Những lần đó có khi đã kéo dài tới cả tháng, dù hai đứa chỉ cách nhau chưa đầy 2km, khoảng cách đó không còn gần gũi như những lần tôi mới quen em!

    Gặp nhau, em chỉ thích tôi chở đi khắp nơi trên những con đường Hà Nội. Em bảo, em thích sự ví von tình yêu với những con đường: “Những con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em…”. Nhưng em không muốn đứng đợi chờ anh phía cuối con đường, mà còn muốn bên anh trong suốt hành trình buồn vui, sướng khổ của con đường anh chọn”. Rồi em chỉ tay lên bầu trời và hỏi tôi câu bâng quơ: “Vì sao, anh?”… Lúc đó tôi đâu biết đó là một sự trách móc ý nhị của em dành cho tôi.

    Tôi nghĩ đơn giản rằng, tôi ít thể hiện và tình cảm càng không thể hiện thì càng bền lâu!

    Em ra trường, tôi cũng đã đủ tuổi để xác định một tương lai lâu dài, tất nhiên là với em, vì trong tôi không có một người con gái nào khác. Tôi về quê, xác định một sự nghiệp cho mình, em còn ở lại thành phố vì đã ký hợp đồng làm việc ít nhất 2 năm cho một công ty nước ngoài. Em hẹn 2 năm nữa sẽ trở về cùng tôi. Tôi an vui với lời hẹn đó. Khoảng cách 300km khiến tôi cảm nhận tình yêu của mình rõ hơn một chút, nhưng vẫn là thói quen cũ, tôi gần như không liên lạc vì dường như quá chắc chắn một điều: Em thuộc về tôi.

    Valentine, ngày của đôi lứa yêu nhau nhưng tôi vẫn phải xa em. Nỗi nhớ tôi vẫn nghĩ là để trong lòng, không nói ra thì sẽ tốt hơn, vì thế tôi định bụng sẽ chỉ gọi điện chúc mừng cho tình yêu hai đứa. Món quà bất ngờ của em dành cho tôi hôm ấy là một thanh chocolate vị đắng và một hộp quà nho nhỏ, bọc rất nhiều tầng, nhiều lớp, bên trong cùng chỉ có duy nhất một vì sao em tự tay gấp.



    Tôi tan nát nghĩ lại những lúc giật mình, bởi đôi mắt hồn nhiên của em đã biết buồn.

    Lòng tôi xốn xang lạ. Một tin nhắn ngắn ngủi em dành cho tôi: “Trả lời cho em câu hỏi ấy trong valentine cuối cùng của chúng mình nhé anh”.

    Em, vẫn nhẹ nhàng và trong trẻo như thế! Tôi tan nát nghĩ lại những lúc giật mình, bởi đôi mắt hồn nhiên của em đã biết buồn.

    Tôi tan nát nghĩ lại thực ra mình chẳng có số điện thoại của một người bạn thân nào của em, để có thể liên lạc và biết em lúc này đang làm gì! Trong lúc em quan tâm không sót môt người thân nào quanh tôi hết.

    Tôi tan nát vì yêu em nhưng thực ra chỉ biết đến những điều cơ bản trong cuộc sống của em, chứ chẳng biết đến điều gì nhỏ bé. Không biết đến lúc nào em cần giúp đỡ, lúc nào em cần tôi.

    Tôi tan nát nghĩa đến những lúc em nhìn lên bầu trời và bâng quơ hỏi một câu chưa bao giờ tôi nghĩ đến việc trả lời: “Vì sao, anh?”…

    Vì sao thế hả tình yêu của tôi?
     
    Last edited: 15/2/10
    AnhVanYeu thích bài này.
  8. hồi mới vào học cấp 3 tớ rất ngỡ ngàng với trường mới bạn mới , chưa quen đc ai, bạn bè cũ thì ko thấy đâu cả , tớ sống trong sự tự ti suốt 2 tuần , và mày đã đến , chủ động làm quen với tớ rồi còn dẫn tớ ra chỗ nhóm bạn của mày giới thiệu , tớ ngại lắm , từ hồi đi học đến h có chơi thân với đứa con gái nào đâu , mày là người đầu tiên , rồi time cũng trôi qua , tớ và mày đã trải qua rất nhiều kỉ niệm , vui có buồn có , rất nhiều lần mày hỏi tớ có thích mày ko , lúc đó giọng mày hỏi như đùa như thật , tớ thì nhát nên toàn bảo ko hoặc ko trả lời , nói thật ra là tớ đã thick mày từ hồi quen mày đc 1 tháng , nhưng lúc đó mày và tớ thân thiết nên tớ chưa thấy đc cái cảm giác đấy , tớ là 1 thằng vô tâm , chơi với mày lâu như thế nhưng chưa từng mua gì tặng mày , SN mày tớ đã mua quà nhưng chúng nó trêu ghê quá , tớ sợ mày ngại , tớ đem quà về và cho bà chị gái , tớ thấy mày buồn và hơi thất vọng , nhưng tớ đc cái hay nói hay cười , nên chỉ 1 2 hôm là mày hết buồn , giá như mày buồn lâu hơn thì tớ đã rõ cái cảm giác ấy từ lâu rồi , tớ thấy mày ko vui khi nhìn thấy tớ nc với đứa con gái khác thân mật , tớ thấy mày ngại khi nhờ tớ đóng hộ 1 cái cúc áo , tớ thấy mày vui khi mày vừa khỏi ốm và đi học lại thì tớ đã đợi mày trước cổng , nhưng cuộc vui nào cũng phải tàn , mày đã giận tớ , tớ ko biết tớ đã làm gì , tớ trêu mày àk , nếu vì thế thì mày ko chơi đc với tớ từng đấy time rồi , tớ cũng đã xin lỗi rất nhiều lần, khi mày ko nói chuyện với tớ nữa , tớ thấy nhớ mày điên cuồng , lúc đó tớ đã dẹp bỏ sự nhút nhát trong mình và nói rằng tớ thích mày , nhưng điều làm tớ thật vọng là mày lại tỏ ra lạnh nhạt với tớ , mấy hôm sau thì mày nói ghét tớ , mày bảo tớ ko có gì để mày có thể thích, mày tỏ ra kiêu ngạo với tớ , lúc này tớ mới hiểu ra , tớ ko xứng với mày , mày ghét tớ là đúng , đi học gặp nhau mà ko nói với nhau câu nào , kảm giác này thật khó chịu vô cùng , mày chắc ko hiểu đc cảm giác này đâu
    nếu thời gian quay ngược lại thì tớ sẽ ko bao h nói tớ thích mày , tớ muốn mày và tớ là bạn vui vẻ như xưa , còn chuyện tình cảm đợi khi nào thi xong sẽ tính , nhưng mọi việc dường như đã quá muộn , những tin nhắn ko đc phản hồi , khi phản hồi thì lại bằng 1 giọng lạnh lùng
    Tớ 1 thằng con trai trời sinh đã yêu đời , thích nói thích cười , nhưng gần đây tớ ko thể nào cười nổi , tớ thấy mày nhìn tớ và cười , thấy tớ buồn mày vui lắm hả , valentin này tớ cũng sẽ như mọi năm , ko quà cáp , ko tin nhắn , vì tớ biết là quà của tớ mày sẽ ko nhận đâu , SN mày gần đến rồi , tớ sẽ nhờ bạn chuyển quà , nếu mày vẫn còn nhớ tớ và nhớ những kỉ niệm ngày xưa của 2 đứa thì mày sẽ đoán đc là của ai
    tớ ko hi vọng mày thay đổi và nghĩ lại , nhưng tớ hi vọng mày tìm đc 1 nửa của mày nhanh chóng , đến h tớ vẫn ko thấy mày có NY , thấy mày hạnh phúc là tớ vui lắm rồi.
    lúc nào tớ cũng muốn hét to lên : TỚ NHỚ MÀY LẮM TRANG ƠI
     
    Last edited: 18/2/10
    AnhVanYeu thích bài này.
  9. AnhVanYeu

    AnhVanYeu <font color=Magenta><b>(^_^)_Gia_Đình_(^_^)</b></f

    @ to: StevenNguyen Bạn cần chứng minh bài viết này là của bạn... Nếu ko bài này sẽ bị xóa bỏ. Bạn có 3 ngày tính từ ngày mai ( 18/02 )
    @ to: BCT: Bạn cần ghi rõ lí do sửa bài. Để tôi xem có thể chấp nhận đc ko?
     
  10. Cảm ơn gia đinh mu ss4
    Ngày đầu mới tham ra linh thấy lạ lắm chi vì nhìn con è đẹp tôm thấy mấy anh chơi bùn mà phần vì mất nich chơi audition phần thì do hem bit lamg gì rảnh rỗi nên em chơi dum cung hem bit từ lúc nào mu nó lại đi sâu vao linh đến vậy .Linh mới chơi có caics anh dìu dắt rất nhìu có anh cho chao cho đồ mặc có anh bao kê bãi cho em đánh lv .Hem bit giờ này các anh iu quý của em ỏ nơi nao nơi phương xa đoa các anh có con nhớ co em gái nhỏ bé này hay không còn em nhớ nhớ các anh lắm :(( em dạo này it vô mu vi hem con các anh hem con nhưng buổi dạo chơi ngắm hoa ỏ norỉa cung anh huy nhưng buổ chìu max lv đi kiếm chao với anh là nhưng kỉ niệm đẹp ôi ngày xưa ấy nhớ bit bao nhớ các anh ở hàn quốc em hem còn nhớ nổi tên các anh nhưng em bit cac anh đã hem con chơi mu nưa vì bi khoa ac . em bây giờ đã khôn lớn rùi AMYLY cung đưng nhất nhì X5 Ytuyetlinh cung đã khỏe mún đựoc quay trở lại nhưng ngày tươi đẹp trước đây có anh có em sum vầy em nhớ các anh lém các anh co bit hem .Xin cam ơn các anh đã cho em 1 tình cảm gia đinh đầm ấm .Va thời gian linh ra ngoài la thời gian bùn nhất nhớ nhà nhớ mẹ Hội bé xinh là 1 gia dình thứ 2 của linh có rất nhìu bạn cũ linh hem con nhớ nổi tên các bạn nữa roài cảm ơn các bạn chém gió phat thuy 28 thu hong và rất nhìu thành viên khác đã gắn bó với hội mái nhà thân iu của chúng ta bây giờ linh ngời vit nhưng kir niệm cho các bạn hay cho chinh mình linh hem bit nưa nhưng có cái gì đoa màn mặn chan chát trên khoe mất năm mới linh chú mọi ngừoi manh khoe hanh phúc mọi điều tốt lành sẽ dến với các bạn đừng quên linh nhé vì linh se hem quên các bạn dâu cam on các bạn cảm ơn mu đã cho linh 1 gia đinh thứ 2
     
    SeeLellsAnhVanYeu đã thích.
  11. Thành thật gửi lời xin lỗi tới BQT và anhvanyeu , rất mong BQT gỡ bỏ bài viết tham gia event của tôi . Lỗi này tôi xin nhận .
    Thời gian gần đây quá bận , nhưng rất muốn tham gia để event thêm đông vui (chuyện giải thưởng ko quan tâm) , hôm vô check hạn thì là ngày 14/02 , mà bên us lúc đó đã gần qua ngày 14/02 còn ở VN là 15/02 rồi nên đành làm liều .
    Thật xấu hổ quá , không còn lời nào để nói nữa . Rất mong mọi người bỏ qua .
    CHÚC CẢ NHÀ 1 NĂM MỚI THÀNH CÔNG
     
  12. viết thiếu câu này nè
    lúc nào tớ cũng muốn hét to lên : TỚ NHỚ MÀY LẮM TRANG ƠI
     
  13. AnhVanYeu

    AnhVanYeu <font color=Magenta><b>(^_^)_Gia_Đình_(^_^)</b></f

    P/s: Đã Edit lại time của Event. Vì vào dịp tết, hơn nữa tuần tới Học bận 1 tuần.
    @ BCT: Bài của bạn dc chấp nhận.
    @ SVN: Bạn có thể tham gia = cách viết 1 bài khác. Bài đó sẽ bị dỡ bỏ.
     
    b0cUaTa0 thích bài này.
  14. SeeLells

    SeeLells <font color=green><b>_BusiNess_</b></font>

    hix bài viết ít quá.lâu ko ghé qua.thế này em chấm sao được bài a ơi
     
  15. AnhVanYeu

    AnhVanYeu <font color=Magenta><b>(^_^)_Gia_Đình_(^_^)</b></f

    Các bạn chú ý thông báo nhé. Đã Edit lại time rồi mà
     
  16. SeeLells

    SeeLells <font color=green><b>_BusiNess_</b></font>

    hãy tham gia nhanh và nhận những phần quà hấp dẫn từ nhà tài chợ ;))
     
  17. Bài tham gia lần 2 vì lí do lần 1 mắc lỗi

    Portland Maine USA 20/02/2010 gửi Tokyo Japan
    Mai !
    Em à , hôm nay sẽ là lần cuối cùng , là lá thư cuối cùng anh gửi tới em . Sẽ là lần cuối cùng anh làm theo sở thích của em " là tự tay viết cho em , không đc gọi điện không đc nhắn tin "
    Vẫn nguyên vẹn trong anh một lời thề , lời hứa trở về bên em đúng tháng 10/2010 . Năm tháng chờ mong ngày về của anh sắp tới , mà em thì xa anh mất rồi . Anh vẫn yêu , vẫn mong chờ cho dù tình cảm mà anh dành cho em không còn được như xưa .
    Em đúng . Anh thật có lỗi khi bỏ em mà đi , nhưng em đã bao giờ nghĩ cho anh chưa . Vì quá yêu em , thương em , anh đã lấn lá ở lại VN thêm 8 tháng , nhưng không thể kéo dài hơn được , gia đình anh không đủ tiền để có thể chu cấp toàn bộ học phí cho anh được , anh phải đi cho kịp học bổng .
    Khoảng thời gian mà anh lán lại bên em là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đời anh , đã yêu và được yêu trọn vẹn . Nhưng giờ nghĩ lại , đó là hình phạt tra tấn anh suốt cuộc đời này
    Thật buồn khi nhắc tới sinh linh nhỏ của chúng . Em đã manh mẽ hơn anh , suy nghĩ lớn hơn anh , và chói anh bằng sợi dây vô hình khi quyết định để anh được nhẹ nhàng hơn khi xa em . Vì cái lí do đó mà đến bây giờ anh không thể nói nên những suy nghĩ bấy lâu nay trong lòng anh , anh không muốn em phải hy sinh cho anh một cách vô ích . Anh vẫn luôn mong chờ , vẫn hy vọng một ngày trở về với tình yêu của anh
    Nhưng Em , Em thật nhẫn tâm khi trừng phạt anh với bản án nghiệt ngã . Khi em yếu , em mệt thì anh không thể ở bên , không thể chăm sóc , anh chỉ biết gửi những dòng tin động viên và nhờ bạn bè gia đình giúp đỡ hết sức ... chứ anh không thể về bên em ngay khi em muốn
    Tại sao vì không có anh , không vượt qua được nỗi buồn mà đang tâm chia rẽ tình cảm đôi ta . Mà không phải chia rẻ , đúng hơn là em trừng phạt anh , không liên lạc gì với anh , bỏ anh nơi đất khách mà ko một dòng tin nhắn , không một câu nói vô tình . Cứ lằng lặng , em bắt anh phải chịu đựng nỗi đâu nơi xứ người , nỗi đau đớn khi không thể có thể nói với người mình yêu " Anh nhớ em , Anh nhớ em nhiều lắm " . Anh biết , anh biết chắc em cũng thương và yêu anh nhiều , nhưng cho đến giờ anh vẫn không thể hiểu lí do tại sao em không nói gì với anh , giữ khoảng cách với anh
    Hơn 1 năm rồi , hơn một năm không một dòng tin nhắn nơi em . Đã biết bao sóng gió xảy đến với anh , không có em anh dường như khó vượt qua hơn . Thời gian trôi đi , mọi chuyện đã nguôi ngoai trong anh , anh đã có 1 hình bóng trong trái tim mình , tất nhiên cô ấy không thể nào che được hình bóng em trong tim anh . Nhưng ...
    Tên cô ấy là Jeny , ít hơn anh 3 tuổi , đang hoc nurse . Thời gian qua anh đã vui hơn rất nhiều nhờ có Jen , Jen yêu anh , và tụi anh biết nhau cũng đc 1 năm rồi . Một điều trung hợp là Jen cũng nhỏ nhắn như em , và mái tóc cũng như em .
    Hồi đầu mới quen , anh đã dùng tên em để gọi cô ấy , Jeny ngu ngơ cho rằng đó là một cái tên Việt hay mà anh dành để gọi Jeny , nhưng không hề biết vì nhớ em mà anh đã làm thế . Dẫu biết đó là điều lầm lỗi nhưng anh dám đánh đổi tất cả để với đi nỗi nhớ em .
    Thời gian trôi đi , Jeny yêu anh nhiều hơn , chăm sóc cho anh nhiều lắm . Khi anh tai nạn , J bỏ học về với anh 2 tháng , giúp anh nhưng chuyện mà cho đến giờ em cũng chưa từng làm điều đó với anh . Anh đã yêu và cũng như là trả ơn J vì tất cả những điều mà J dành cho anh , dù vẫn mang trong tim hình bóng em
    Nhưng em ơi , anh không thể làm thế được đâu , sẽ là quá tệ với tất cả nhưng gì J mang lại cho . Anh không thể nắm giữu mãi hình ảnh em , hình ảnh người con gái đang lặng im với anh .
    Valentine vừa tôi anh đã không còn gọi Jeny là Mai nữa , anh muốn sống thật với cô ấy , anh không muốn hình em chế ngự con tim anh , anh phải quên em thôi . Đừng giận anh , đừng trách anh , anh không thể ...
    Giờ đây còn tim anh đang vui trở lại , anh đang được sống lại những ngày hạnh phúc . Anh thấy mình yêu đời hơn , làm việc tốt hơn , thấy yêu Jeny .
    Mình dừnng lại em nhé , anh biết em sẽ buồn vì anh muốn quên em , nhưng em ơi ! ... còn anh thì sao ... Nếu giờ có một ai đó chăm sóc và ở bên em , làm em vui thì anh sẽ thật vui biết bao , anh mong em luôn mạnh khỏe, luôn vững vàng , và đừng thù ghét anh nữa , xin em đấy . Nếu lòng em còn 1 vết ghợn nỗi đau đôi ta thì anh cũng thế .
    Tháng 10 này anh về nước , và chắc cũng ko gặp được em đâu , ở nơi xa mong em luôn vui vẻ
    Anh vẫn mãi là người thứ 2 trong em
    BYE em
     
    Last edited: 22/2/10
    AnhVanYeu thích bài này.
  18. jeny89

    jeny89 Tân Thủ

    note : Tôi là Lan Hương là bạn của Jeny và Steven . Hôm vừa rồi Jeny nhờ tôi dịch bài viết của Steven trên diễn đàn này và hôm nay Jeny nhờ tôi dịch lại bài viết của cô ấy gửi tới steven . Tôi không thể dịch sát nghĩa đc vì english có rất nhiều từ văn hoa mà từ việt ko thể dịch mà chỉ có thể cảm nhận . Dưới đây là bài dịch theo ý hiểu của tôi .
    Rất mong 2 người sẽ có tình yêu vững bền . i love you guys Steve, Jen

    __________________________________________________________

    Anh yêu . Em đã mất hai đêm không ngủ vì anh , anh có biết không . Sau khi biết những gì anh viết trong lá thư kia , em thấy mình như chết lặng đi , em không nghĩ người em yêu thương bấy lâu nay lại dành tình cảm cho người khác . Anh cũng thật ác độc khi anh đành lòng sống với tình yêu mạo nhận , sống với một người mà anh không yêu .
    Nếu anh ở đây lúc này chắc em sẽ giết anh mất , sao lại làm thế với em , sao lại để em được yêu anh , sao lại trao em những nụ hôn nồng cháy , sao lại để em khao khát khi vắng anh .
    Anh thật quá đa tài rồi , sao em ko nhận ra sự giả dối từ anh cơ chứ . Những đêm ôm trọn em trong vòng tay và thì nói vào tai em những lời yêu thương nhè nhẹ đến cháy bỏng , thật sự em ko thể nào nghĩ người anh không ko phải là em .
    Anh khác những người đàn ông mà em biết , không cao lớn , nói english ko giỏi ,... nhưng em cảm nhận được sự khác biệt trọng anh . Anh hiền lành , và nhẹ nhàng với tất cả các cô gái , anh ân cần chăm lo cho em như một người anh , một người cha , anh tặng em những món quà tinh tế mà nhiều khi em không thể ngờ tới . Và giờ đây , anh lại cho em một món quá , món quà mà trong mơ , trong những suy nghĩ tồi tệ nhất em cũng ko thể nghĩ anh đã lừa dối em trong 1 năm dài vừa qua .
    Anh đã làm em khóc rồi anh biết không , đây là lần đầu tiên em khóc vì anh , và là lần đầu tiên em khóc nhiều đến thế . Và em đang rất nhớ anh , em muốn được ở gần để đánh anh , cấu xé anh ra , để được hờn dỗi , để nghe anh giải thích . Nhưng mình ở xa nhau quá , em ko thể chạy ngay về bên anh được , và em biết anh cũng ko thể đến bên em
    2 ngày hôm nay em không phải là em , em buồn vì anh mà sao em lại càng muốn về bên anh , em ko biết tại sao nữa . Em gọi về cho mẹ , me khuyên em đừng giân anh , anh tốt , anh thương em , nhưng anh vẫn chưa dành hết tình cảm cho em ngay lúc này . Có khi nào em phải chia sẻ tình cảm với ai khác sao anh ???
    Em vẫn biết tình yêu cũng phải tranh giành , nhưng em ko nghĩ người đó là em , vì anh đã cho em thấy em là tất cả của anh .Vậy mà giờ đây không em , em như đang vỡ òa mọi thứ . Con tim em như héo úa , như ngột ngạt
    2 ngày trôi qua cũng để em nghĩ lại tình yêu của đôi ta , em yêu anh quá nhiều mất rồi . Em chắc sẽ không giận anh lâu được , vì em đang rất nhớ anh , nhưng lỗi đau kia sẽ giày vò thân xác em
    Cuối tuần em sẽ về với anh , nhưng từ giờ đến cuối tuần em sẽ không nói chuyện với anh nữa , cũng là bài học trừng phạt anh vì đã lừa dối em . Em cũng muốn anh đau khổ , để anh biết cảm giác mà em đang phải chịu đựng
    Trách anh nhưng em cũng vui 1 chút trong lòng vì biết anh đã quyết tâm quên cô ấy , và em thấy vui hơn khi anh gọi em là Jen . Ôi , sao tự nhiên em ghét cái tên Mai đến thế , cái tên em đã nghĩ nó là tên anh dành tặng riêng em . ghét anh ... ghét anh ... ghét anh
    Cuối tuần về anh phải sơn móng tay cho em , em cắn hỏng hết rồi , tất cả là tại anh đấy .
    Nếu anh đọc được những dòng chữ ngày thì đừng lo gì nữa anh yêu , em sẽ cố quên đi , để lại được anh yêu như ngày nào . Anh phải chỉ được yêu mình em thôi , nếu ko hứa thì em ko đấm lưng cho anh , cho anh đau chết đi . Đừng lên trường em anh nhé , đường xa lắm , anh phải giữ sức khỏe còn đi làm nữa . Từ giờ đến khi em về anh chỉ được nhắn tin vô facebook của em thôi , phải biết thật nhiều , anh viết english toàn sai thôi .
    Yêu anh

    ______________________________
    note : trong bài viết có vài nỗi chính tả nhỏ và dịch ko hoàn toàn sát nghĩa , rất mong các bạn bỏ quá cho . Nếu có thể tôi sẽ post bản ENGLISH của Jeny .
     
    Last edited: 25/2/10
  19. hanhyeuduong91

    hanhyeuduong91 Cư Dân

    Nick name diễn đàn: là nick này...
    . Tên thường gọi: Hạnh đẹp zai
    . Giới tính: Nam
    . Năm sinh: 199x
    . Địa chỉ liên hệ: Trái đất không đàn bà
    . Lí do muốn tham gia Event: Giao lưu-tiền thưởng!


    Em à!
    Anh biết giờ này em đã ở một nơi rất xa… Một cõi vĩnh hằng, nơi chỉ có riêng em cô đơn… Nhưng em à, anh luôn bên em và em cũng luôn ở bên anh đó thôi! Bởi chúng ta là một, không có ai và cũng không có gì có thể ngăn cách được chúng ta em nhỉ?
    Hôm nay, vừa tròn một năm ngày giỗ đầu của em. Người con gái tên Hương. Người đã làm anh điên đảo, say mê và chìm đắm trong tình đầu cháy bỏng. Nhưng cũng là người làm anh đau khổ và dằn vặt suốt cuộc đời này! Em đã cho anh tình yêu và đã cướp đi tất cả những gì của anh. Em đã giết con tim của anh rồi. Sao em lại ra đi, sao em lại đi nhanh thế!... …
    Ngày… tháng… năm, đó là ngày định mệnh của đôi ta em nhỉ? Ngày em đã rời xa anh và biến mất khỏi đời anh. Ẻm ích kỉ quá - Hương - em yêu của anh à!
    Hai năm về trước, MUHN là người bạn tri kỉ của tôi. Nơi ấy đã cho tôi cái gọi là thoải mái và niềm say mê. Nơi ấy cũng đã cho tôi gặp em – Hương - người tôi yêu! Tôi và Hương quen nhau vì cùng chung sở thích MUHN và cùng chơi ở một quán net. Nhưng cũng phải mất một thời gian khá dài tình cảm của chúng tôi mới thực sự nảy nở và thăng hoa. Một thời gian tôi đã chiến đấu với tất cả sức lực và niềm say mê: chinh phục em người con gái tên Hương. Ấn tượng đầu tiên của tôi về Hương đó chính là ánh mắt rất sáng và nụ cười tươi. Hương à! Chỉ một ánh mắt, một nụ cười và chỉ cần một cử chỉ đó thôi cũng để anh nhớ anh nhung, cũng đủ để anh xao động khó tả. Anh đã yêu em từ giây phút ấy. Đó là khoảnh khắc vẫn còn làm anh thăng hoa, xao xuyến mỗi lần hồi tưởng lại.
    Nhưng Hương ơi! Anh vẫn còn nhớ ngày… tháng… năm… ấy! Ngày anh tỏ tình và em đã chối từ tình yêu nhỏ bé của anh. Em biết không? Anh đã đau khổ và thất vọng lắm! Nhưng cám ơn em đã gửi cho anh một tin nhắn: “Anh à! Ngày mai anh vẫn đến đón em đi chơi MUHN nhé! Vẫn phải pt kéo em đấy nhé! Không là không còn cơ hội đâu anh à…” Điều này đã làm anh sung sướng như phát khóc, anh biết anh vẫn còn cơ hội.
    Thế rồi, anh vẫn chở em trên chiếc xe đạp ấy, chiếc xe đã dãi dầu biết bao nắng mưa ấy! Chiếc xe đã gắn anh và em. Thời gian trôi nhanh quá em nhỉ? Ngày… tháng… năm ... em đã ngỏ lời đồng ý là người yêu của anh. Em biết không? Anh đã rất vui và điên đảo như người say. Anh đã sống trong những ngày hạnh phúc nhất mà Thần Vui gõ cửa. Anh cảm thấy yêu đời biết bao, anh cảm thấy yêu em như anh đang yêu chính mình vậy! Em là tất cả của anh Hương à. Em là lẽ sống của anh. Ôi người anh yêu…
    Cuộc tình của chúng ta đã nảy nở như thế em nhỉ… Anh vẫn đưa đón em đến quán net như một hành động tự nhiên vốn có. Cám ởn cuộc sống, cám ơn cuộc đời này… Bởi đã cho tôi gặp em và yêu em. Em đã làm anh cuộc sống anh thay đổi nhiều lắm! Mỗi lần gần em là mỗi lần anh hạnh phúc và thăng hoa. Nhưng mỗi lần xa em sao thời gian chảy và trôi chậm quá… Cảm giác nhớ nhung càng làm anh yêu em nhiều hơn.
    Cuộc sống cứ trôi như vậy thì có phải tốt không Hương nhỉ? Nhưng em à, cuộc sống lại tàn nhẫn quá! Cuộc sống đã cướp mất em và đã để anh cô đơn trên thế gian này….
    Đó là một ngày… tháng… năm…! Một ngày cuối hạ với những cành phượng vĩ đỏ rực và tiếng ve râm ran vui nhộn. Anh biết em đã dậy từ rất sớm. Anh biết em đã cố mang món quà sinh nhật tặng anh và anh biết em đã muốn tạo cho anh bất ngờ để anh vừa mở mắt ra đã thấy món quà của em trước cửa phòng. Đúng không Hương?....Nhưng nào ngờ, trên đường về em đã gặp tai nạn và ra đi ngay lập tức. Hương ơi! Sao lại thế em yêu? Sao lại thế em yêu? Anh không thể tin những gì đang xảy ra. Anh thực sự không thể tin được Hương à. Em đã ra đi trong ngày anh chào đời của 20 năm về trước. Em đã nằm xuống trong sự đau khổ tột cùng của anh. Người mà em đã từng và sẽ còn mãi yêu. Phải không em? Em đã nằm xuống trên con đường quen thuộc mà mình từng hò hẹn, trên con đường trải đầy hoa phượng đỏ như minh chứng cho tình yêu cao đẹp của anh đã dành cho em. Em đã nằm trên con phố với tiếng ve kêu râm ran như thương tiếc cho một người con gái và như thương tiếc cho một cuộc tình còn đang dang dở…
    Dưới nấm mồ nhỏ bé của người con gái tên Hương. Hãy để anh được trào dâng một tình yêu bỏng cháy…
    Dưới nấm mồ nhỏ bé của người con gái tên Hương. Hãy cho anh được thắp nén nhang long khôn tả…
    Dưới nấm mồ nhỏ bé của người con gái tên Hương. Xin cho anh được tiếp tục cùng em chinh phục cuộc sống này.
    Anh sẽ chôn cặp nick MU của hai chúng ta. Để anh được sống và yêu em trọn vẹn!
    Ngày mai… vẫn chiếc xe đạp ấy, vẫn con đường ấy! Nhưng là con đường tình anh sẽ đi một mình!
    Người tình của em
    … … …
     
    SeeLellsAnhVanYeu đã thích.
  20. nick 4rum thiên đường chết.
    full name :Nguyễn Văn Vinh
    Cuối cùng thì cũng qua 2 năm 2 năm dài nhất của cuộc đời. thắm thoắt vậy mà đã 2 năm rồi mày nhỉ bây giờ nghĩ lại những kỷ niệm của 2 năm về trước tao lại nhớ mày nhiều lắm…
    Ngày đó tao cũng không hiểu vì sao mà tao vs mày lại được xếp chung chỗ, có lẽ đó là cái duyên của tao và mày. Hồi đó khi mới chuyển về lớp, nếu ta nhớ không lầm thì mày là người đầu tiên bắt chuyện vs tao thật tồi cho 1 thằng con trai như tao phải không ??? Và chính vì lẽ đó mà tao đã rất có ấn tượng vs mày :một người con gái … tao cũng không biết nói gì nữa. Dần dần tao vs mày thân thiết vs nhau càng hiểu nhau nhưng cũng không biết giận nhau bao nhiêu lần mày nhỉ! Tao vẫn nhớ cái lần chỉ vì cái thước kẻ chỉ vì tao khắc tên mẹ mày lên thước mày đã giận tạo những hơn 2 tuần L trong khi tao hết lời xin lỗi thì mày cứ làm ngơ coi như không có chuyện gì xảy ra vậy, có lúc tưởng chùng như tao muốn bỏ cuộc khi ấy tao mới biết tao cần mày như thế nào hjzz 2 năm trở về trước cũng là lần đầu tiên tao viết thư gọi là viết thư nhưng bức thư chỉ vẻn vẹn có vài chữ: “Tao biết lỗi rồi mà đừng giận tao nữa nhé “. Tao cũng không ngờ chỉ vs dòng chữ đó mà mày bật cười lúc đó cảm giác nặng nề đè nén tao suốt 2 tuần mới đc giải tỏa . Mày chắc không biết lúc đó tao vui như thế nào đâu. Rồi bộ đôi tao và mày lại như ngày nào đi đâu cũng dính vs nhau như hình vs bóng. Ôi ngày đó mới đẹp làm sao!
    Ngày đó tao còn nhớ tao như thằng ô-sin của mày kể ra cũng vui thật từ cái bút cái tẩy của tao và mày đều do tao đi mua không phải là lẽ ngẫu nhiên mà chúng đều giống nhau < là do tao đó >. Tất nhiên ô-sin này không có lương, nói cách khác thằng này nó phục vụ cho mày không nhằm vào gì cả đơn giản vì nó thích. Dù thế nào đi chăng nữa nhưng mà tình cảm của tao vs mày cũng không được quá đà bởi còn kỳ thi cấp 3 sắp tới đang chờ tất cả mọi người không riêng gì tao và mày vì vậy tao quyết định khi khác sẽ bày tỏ tình cảm của tao với mày cho đến mai này và cả giờ đây tao vẫn thấy hối hận, mãi mãi hối hận… Việc học hành thì tao hơn hẳn mày đây là điều lợi thế của tao, tao biết khi đó tao là động lực không nhỏ để mày học hành và đương nhiên mày cũng là động lực rất lớn để tao duy trì và phát huy thứ mà tao nghĩ là tạo hóa đã ban cho tao.
    Cuối cùng thì kỳ thi cấp 3 nó cũng đến may mắn hơn cho tao là tao đỗ vào A1 trường THPT Việt Yên 2, còn mày thì đã cố gắng nhưng tao nghĩ mày chưa thì hết khả năng của mày nên mới vào A8.
    Sau kỳ thi nhà trường đã tổ chức đi tham quan cho tất cả học sinh, hôm đó là một hôm trời mưa phảng phất hơi se lạnh nhưng khi lên xe ngồi cùng với mày tao không cảm thấy lạnh nữa. Tao nắm tay mày đây là lần đầu tao nắm tay 1 người con gái không phải là mẹ tao. Vì đường xa mày ngủ thiếp đi trên bờ vai của tao, lúc đó nhìn mày đáng yêu lắm như một chú mèo con vậy cả ngày hôm đó tao và mày cứ dính lấy nhau. Và cũng chính hôm đó mày đã thừa nhận có tình cảm vs tao. Mãi cho đến khi chia tay để về nhà tao vẫn thấy luyến tiếc tại sao thời gian nó lại trôi qua nhanh như vậy…
    Nghĩ hè, tất cả mọi chuyện giữa tao và mày chấm dứt cũng tại vì cái nghĩ hè oan nghiệt này chuỗi ngày hạnh phúc của tao và mày chấm dứt tại đây 1 phần vì tao chứ không hẳn là hoàn toàn …Buổi sáng thì vẫn nói chuyện với nhau như bình thường sáng nào cũng vậy tao điện lên nhà mày ít nhất 1 lần, buổi chiều thì lại đến lượt mày. Cứ đổi đi đổi lại như vậy tao và mày duy trì dc khá lâu nhưng rồi một ngày tao nghe nói mày đến lượt mày. Cứ đổi đi đổi lại như vậy tao và mày duy trì dc khá lâu nhưng rồi một ngày tao nghe nói mày hay đi chơi vs thằng khác. Lúc đầu thì tao cũng không tin nhưng mà nhiều đứa bảo ngay cả bà chị họ mày cũng bảo tao như vậy…Tao cũng không tin bởi tao tin tưởng mày gần như là tuyệt đối. Nhưng một ngày, một ngày mà tao không mong muốn cũng đã đến, tối hôm đó chính mắt tao tận mắt nhìn thấy mày và nó. Hôm sau hỏi mày mày lại còn nói là mày không đi đâu vào tối hôm trước Tinh thần tao sụp đổ đó cũng là lần đầu tiên tao biết khóc lần đó tao khóc nhiều lắm, Không hiểu sao tao lại khóc cho kẻ phản bội. Đứa nào đã hứa vs tao đứa nào đã thề vs tao cả đời này không xa cách. Là mày đấy là mày đấy … chẳng lẽ câu hứa mày buông ra chỉ để bỡn cợt thôi sao hả??? Mày có biết tao đã khổ đã khóc như thế nào chưa ???? Chắc chắn là chưa. Nhưng tao không trách mày tao chỉ trách tao quá vô dụng ngay cả người mà mình thương cũng không thể giữ được. Mặc dù chia tay đã hơn 1 năm nhưng dù sao tao vẫn chờ mày.. tao chỉ muốn nói với mày.
    HUYÊN ƠI TAO CHỜ MÀY QUAY LẠI. TAO CHỜ MÀY
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này