Thơ Tặng Mẹ Yêu

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi GiaTộcPK, 9/8/10.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Thơ Thứ Nhất >.
    Lại quay về với bài vở, ước mơ
    Tôi cứ đếm hoài thời gian qua đi trên từng sợi tóc
    Nâng chén trà đêm nhớ mẹ còn trong đắng cay khó nhọc
    Giữa đêm dài trằn trọc
    Mẹ ơi...
    Đừng khóc!

    Giọt muộn sầu rơi vào đêm
    chảy về bên con vỗ về giấc ngủ
    Thà như hòn đá bên đường muôn năm không cũ
    chẳng bao giờ biết đến nỗi ly hương!
    Mẹ ơi...
    Đừng buồn!

    Gian nhà xưa quạnh quẽ
    trong đêm sâu
    tiếng dế kêu buồn lắm!

    Mẹ ơi...
    Đừng thức giấc !
    -------------------
    thơ thứ 2 .
    Bao lần con dạt dào ngòi bút
    nắn nót vần thơ xao xuyến: Mẹ ơi!
    Thấy mênh mông và dịu ngọt ngàn lời
    Sao viết mãi vẫn ý lời ngượng nghịu
    Chẳng đủ bao điều... mà người đã tặng con.

    Những vần thơ cứ gấp khúc nửa chừng
    Ôi chín chữ ấy thôi *
    mà vô cùng diệu vợi
    tựa biển vô cùng
    hơn cát trắng mênh mông
    nhỏ nhoi quá
    tay con
    cô lẻ quá
    thơ con
    thi - từ hạn hẹp
    mà tình người...
    mẹ ơi!
    thẳm thẳm bao la;

    Trước biển hôm nay nhìn mây bay con nhớ
    Nhớ đến người con thử viết vần thơ
    Vẫn như cũ - ngòi bút con ơ hờ chẳng đủ
    Chỉ nhấc lên rồi hạ xuống với hai từ muôn thuở lớn:
    Mẹ ơi!...

    * Chín chữ: Cửu tự cù lao
    Cửu tự Cù lao: - Sanh (sanh đẻ), - Cúc (nâng đỡ), - Phủ (vuốt ve trìu mến), - Súc (cho bú), - Trưởng (nuôi cho lớn khôn), - Dục (nuôi nấng dạy dỗ), - Cố (trông nom), - Phục (ôm ấp), - Phúc (bảo vệ).

    Hì hì! Gió lang thang khắp nơi!!
    -----------------------------
    thơ thứ 3 .
    Mưa xối xả bạc màu đất mẹ
    Nắng oi nung chín thịt da người!
    Năm tháng dội vào đời thêm sợi bạc
    Đất quê cằn mà lòng mẹ xanh tươi!

    Con từ dạo ra đi tìm lẽ sống
    Sỏi quê hương còn sạm dưới chân
    Mang chí lớn trong cánh đời chật hẹp
    Biết khi nao bù đắp nổi tình thâm!?

    Nắng càng xế cây càng thêm đổ bóng
    Lũ con thơ giờ biền biệt phương trời!
    Tình ấp ủ như hạt mầm ruộng sạ
    Nẻ lòng ra là tứ tán trăm nơi!

    Thơ gửi mẹ, chút lòng con xa xứ
    Chốn phồn hoa thèm một giọng tao nôi
    Trăm xuôi ngược giữa chợ đời tấp nập
    Khúc ca xưa còn vọng lửng chân trời!

    Nay con lớn mà lòng như trẻ dại
    Lạc lõng cõi người đâu phải "mạ ruộng quen"!(*)
    Có những phút mềm lòng con vấp ngã,
    Biết tìm đâu lòng mẹ: cánh tay êm?

    Sài Gòn tháng ba 2000
    HNT
    --------------------------------
    thơ thứ 4 .
    Nhà bên có một anh chàng
    Về thường gọi cổng "Mẹ ơi"
    Khiến ta chạnh lòng thương nhớ
    Mẹ ta nơi quê xa vời...

    Bao năm phiêu bạt đất người
    Tháng ngày quên câu gọi mẹ
    Nhà ai cơm chiều sum họp
    Biết chăng lòng ta sương buông...

    Nghĩ mà xa xót thân mình
    Hai mươi tuổi xanh có lẻ
    Lông bông xa nhà đây đó
    Quê hương có tỏ đường về?

    Ngày ta ra đi độ ấy
    biết đâu xa cách muôn trùng
    Cả ngàn ước mơ xin đổi
    một mái nhà chiều xanh khói
    Ấm tình mẹ ta bao dung!
    -------------
    thơ thứ 5.
    Chạng vạng,
    mờ sương...
    chiều vào tối.
    Áng mây xa nhàn nhạt khuất lưng đồi
    Cánh chim nhỏ
    chao nghiêng
    về tổ ấm
    Nghiêng hồn người về ký ức xa xăm...

    Chút tình riêng
    xót chuyện cũ âm thầm:
    Người phụ nữ dịu dàng và đằm thắm
    Mãi nuôi con chờ đợi một phép thần,
    trông chinh phu quay về vòng tay ấm!...

    Nhưng cuộc sống
    đâu chỉ có màu hồng,
    Hiện thực có những màu...chạng vạng
    Xuân: lộc non
    lá rụng: cuối mùa Đông.
    Mòn mỏi đợi chờ,
    tình nghĩa mênh mang!...

    Năm với tháng,
    tháng với ngày - hữu hạn
    Người phụ nữ tóc giờ đây điểm bạc
    Ngậm ngùi nghe tin dữ ở phương xa
    Giọt nước mắt
    rơi nhiều đêm chừ cạn
    giọt nước mắt khô
    chảy ngược
    vào lòng

    Tạ ơn ai?
    tạ ơn người phụ nữ
    tạ ơn người -người mẹ đã nuôi con!
    tạ lỗi ai?
    - tạ lỗi người phụ nữ
    tạ lỗi Mẹ!...
    con lắm nhiều ngỗ nghịch
    mãi miết phiêu linh
    mãi miết ơ hờ

    Ơn Người,
    chưa lần nào con nói được!
    dẫu chỉ là lời êm tai dịu ngọt
    dẫu chỉ là đôi vần thơ chia sớt
    những nỗi nhọc nhằn,
    vất vả,
    băn khoăn...

    Ơn Người,
    người đã tạo hình hài con
    con thoát thai với bức tranh cuộc sống
    con vẽ đời con, vẽ vó ngựa hồng
    Tung vó ghì cương - sỏi đá chênh chông.

    Người ơi,
    mỏi mệt chiều nay dừng lại.
    Mây chiều tàn, sương khói nhạt phôi phai
    Mấy cánh chim chao nghiêng về tổ ấm
    Nhắc nhở con về dáng mẹ hao gầy...

    "Thương Người lắm!"
    bao lần môi mấp máy,
    chưa tròn lời vì tự nghĩ: con trai!
    Nên cứng cáp
    uy nghiêm
    không ủy mị...
    Nên giữ trong lòng
    dẫu lắm bâng khuâng!

    --------------------
    hết
     
    Last edited: 10/8/10
  2. Bluesapphire

    Bluesapphire <img src=http://a.imageshack.us/img693/7844/lovend

    Thơ này bạn làm àh?
    ...............................................
     
  3. có chút ít ở web còn mình tự làm :D

    híc cho lên chút ;))
     
  4. Bluesapphire

    Bluesapphire <img src=http://a.imageshack.us/img693/7844/lovend

    Bài viết tham gia event không được lấy từ web mà, bạn hãy bỏ những bài thơ bạn lấy từ web nhé! Vì mọi người chỉ muốn biết cảm xúc thật của bạn khi nghĩ về mẹ mình thôi mà. ^_^
     
  5. đã sữa lại hết bài thơ web , toàn sác tác đó
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này