Cứ mỗi độ World Cup về, tôi lại thấy nhớ Ronaldo “béo”. Đối với tôi, anh đã trở thành một huyền thoại vĩnh viễn của làng túc cầu mọi thời đại. Ronald cũng là người đã đem lại cho tôi những cảm xúc không thể nào quên qua các trận đấu mà anh là tâm điểm. Tôi biết đến anh từ trước khi World Cup 98 bắt đầu. Không như những cô gái khác mê mẩn những anh chàng đẹp trai kiểu như CR7 (Bồ Đào Nha) hay David Beckham (Anh), hoặc những anh chàng lãng tử của đội tuyển áo thiên thanh (Italia), tôi đã bị cuốn hút bởi chàng trai răng thỏ có sự đam mê cuồng nhiệt với trái bóng và một nụ cười tỏa sáng. Bằng tài năng thiên bẩm của mình, bằng những màn tung hứng điêu luyện với trái bóng, anh đánh thức tình yêu bóng đá trong tôi, đánh thức tình yêu bất tận của tôi với đội bóng vàng xanh và vũ điệu Samba vô cùng hoang dã và quyến rũ. Chàng trai răng thỏ với nụ cười tỏa sáng. Tôi đã yêu Brazil, đội bóng với những tài năng đường phố từ những ngày còn là học sinh tiểu học qua những lần đọc sách, báo về Garrincha, Pele, Bebeto,… Nhưng qua thời gian những mối quan tâm lớn hơn đã lấn át. Trước khi diễn ra vòng chung kết World Cup 98, tivi chiếu liên tục những bàn thắng tuyệt đẹp của anh và cả thế giới ca ngợi anh (đặc biệt là bàn thắng trong màu áo Barcelona mà anh lao đi từ giữa sân, đảo bóng với kỹ thuật điêu luyện và tốc độ tên bắn, vượt qua cả một hàng thủ để ghi bàn), tôi chợt bừng tỉnh và từ đó tiếp tục tình yêu với trái bóng, với đội bóng Brazil. Tình yêu bắt đầu với anh - chàng trai răng thỏ. “Người ngoài hành tinh” chơi bóng với tất cả niềm đam mê và cảm xúc đã mang đến cho tôi những cung bậc khác nhau với bóng đá mà chưa từng có một cầu thủ nào khác làm được. Từ đó, tôi dõi theo anh và dõi theo từng trận đấu của tuyển vàng xanh. Tôi đã vui mừng, hạnh phúc tột đỉnh khi tuyển Brazil lần lượt vượt qua các đối thủ và tiến thẳng vào trận chung kết World Cup 98 với đội tuyển Pháp. Tôi đã rơi những giọt nước mắt buồn bã khi Rô béo của tôi bại trận 0-3 để mất chức vô địch lần thứ 5 vào tay người Pháp ngay tại World Cup mà anh anh ở đỉnh cao của phong độ và được cả thế giới kỳ vọng. Tôi đã khóc, đã buồn rất nhiều. Nhưng sau đó lại vỡ òa trong niềm sung sướng vô biên khi chàng trai của tôi đã vực dậy cùng với Brazil giành lại chiếc cúp vô địch năm 2002 tại Nhật Bản và Hàn Quốc. Năm đó tôi đã nhảy điệu Samba của riêng mình. Chàng răng thỏ của tôi với 8 bàn thắng đã trở thành vua phá lưới và niềm vui còn nhân lên gấp bội với chiếc cúp vô địch thế giới của đội tuyển vàng xanh. Tôi không thể quên những giọt nước mắt năm 98 và cũng không thể quên những nụ cười sáng bừng, rạng rỡ năm 2002 khi Rô béo với kiểu tóc mới lạ bước lên bục vinh quang của thế giới. Không thể nói hết những cung bậc cảm xúc mà Rô béo đã mang lại cho tôi nói riêng và cho người hâm mộ môn thể thao vua của thế giới nói chung. Và có lẽ nếu như không bị những chấn thương hành hạ suốt một thời gian quá dài, anh sẽ còn vươn đến đỉnh cao hơn nữa trong sự nghiệp cầu thủ của mình và đứng ở trên đó lâu hơn nữa. Vinh quang và cay đắng luôn song hành với nhau nhưng với những gì anh đã làm được, anh vẫn xứng đáng được ghi danh vào ngôi đền của những huyền thoại bóng đá. Giờ đây lại một mùa World Cup, tôi đã không còn nhiều hào hứng và cảm xúc để ăn ngủ cùng với bóng đá như trước kia có anh - chàng trai răng thỏ của tôi. Anh đã mang đến tình yêu trái bóng cho tôi và cũng mang đi luôn cả sự cuồng nhiệt với nó sau khi anh giải nghệ. Tuy vậy tôi vẫn luôn ủng hộ Brazil, đội bóng với lối chơi sexy, kỹ thuật và đẹp mắt. Năm nay tôi vẫn hy vọng lại một lần nữa được thấy vũ điệu Samba nóng bỏng đi hết con đường chinh phục chông gai để bước lên bục nhận chiếc cúp lần thứ 6 vinh quang. Tình yêu của tôi với Rô béo là luôn luôn và mãi mãi, không ai có thể thay thế được anh: Chàng trai răng thỏ với nụ cười tỏa sáng. Nguồn: http://news.zing.vn/Chang-trai-rang-tho-voi-nu-cuoi-toa-sang-post427115.html#detail0