Đường con đi luôn có bước chân và nụ cười của bố

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi Phiêu Trong Gió, 12/12/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Có lẽ trong cuộc đời này người mà tôi kính trọng và nể phục nhất la bố tôi, không phải vì quan hệ máu mủ càng không phải kinh nghiệm sống mà tôi khâm phục cái sự bình tĩnh ,cách ứng xử của bố :).
    Nhớ có năm bố bị tai nạn,đau không ăn được cơm,mình chỉ muốn pê-ka ngay cái lão lái xe, nhìn bố mà không thể nào bình tĩnh được,nhưng khi đến bên bố bố chỉ khẽ bảo : " người ta sai mình cũng không nên sai theo họ,sai đâu đã có pháp luật con ạ". Nghe bố nói mà không cầm được nước mắt cái cảm giác khi người thân xảy ra chuyện gì đau lắm, có thể là một số người khác người ta đã đâm đơn kiện nhưng bố chỉ nhanh chóng giải quyết cho người gây tai nạn.
    Trong gia đình bố luôn là người gánh vác mọi công việc ,và luôn nhìn mọi sự việc dưới nhiều góc độ trái ngược với tôi luôn nhìn sự việc theo một hướng có khi thành tiêu cực.Bố luôn hướng dẫn tôi từng tí một cho dù là việc nhỏ nhất.Bố luôn nhận cái xấu về mình và nhường cái ngon ngọt cho tôi mà nào tôi có thấu.
    Nhớ lần tôi trượt đại học mẹ và gia đình thất vòng về tôi nhiều lắm,về nhà sao mà không khí nặng nề đến vậy,bố đến bên cạnh tôi và nói :" đừng buồn con,vẫn còn nguyện vọng 2 mà" thế là 2 bố con lại cùng nhau nghiên cứu để đăng kí nguyện vọng 2.Nhờ có đó mà giờ đây tôi đã học đại học Mỏ địa chất và giờ tôi đã hiểu học không còn cho chính mình nữa rồi mà còn là vì gia đình vì đất nước.
    Bố ạ! bây giờ nơi đất khách quê người nhiều bỡ ngỡ và lạ lẫm ,gò bó khiến con nhiều lúc thấy muốn bỏ cuộc nhưng con trai bố không được như vậy đúng không,con sẽ cố gắng vượt qua và sẽ luôn nhớ câu nói của bố " cho dù đi đâu hay làm gì cũng phải yêu nghề con ạ".
    Con không sợ gì bằng đường con đi thiếu bước chân và nụ cười của bố...
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này