Sang bên kia Chém Gió mà nhìn mã Capcha, chán chẳng muốn gõ bàn phím nữa. Thích nhất là kiểu ví chờ truyện với Nghiện.
Hay thật đấy. Muốn đi Phan Thiết 1 chuyến. Tìm đến ngôi nhà có cái Cánh Cổng đen quen thuộc của Thánh N
Chủ Topic cho tớ hỏi tý.Mình vào vozforums rồi vào mục nào nữa để đọc bài này thế.Cậu chỉ tường tận cho tớ cái nhé.Vào tìm mãim à tìm hẻm ra.Tks cậu !!!
http://vozforums.com/showthread.php?t=2786623 vào link ấy nhé...link trước thì bị khóa do spam bừa bãi.giờ chuyển sang link này.mà bên ấy có là tớ up sang bên này ngay mà...
Má ơi. Chắc chết mất. Viết đc 2 cái bài trên chắc phải thay hết mấy ái bàn phím nhỉ??? Pái phục đó.
Chuyện hay quá! mình mới đọc từ tối! đc 30 chap mà nghiên mẹ nó roài nhưng may mắn là ko phải đợi từng chap như các bác
Chương 149 Mưa ngâu tháng Bảy biệt ly, Vợ chồng Ngưu Chức ướt mi nhuốm trần. Quanh năm chỉ gặp một lần, Nhờ cầu Ô Thước hợp phần sông Ngân. Một đêm trọn mối tình nhân, Tấm gương chung thủy sáng ngần thế gian. Mưa đêm như muốn vỡ tan, Tâm tình kỷ niệm chứa chan cõi lòng. Trong đầu suy nghĩ đề phòng, Cớ sao tim vẫn ngược dòng mà trôi. Bên tai trống đập liên hồi, Vòng tay thôi thúc, bờ vai mong chờ. Thân này xin ví đá trơ, Trúc Mai cứ trú nắng mưa cuộc đời. Hay là mơ mộng nhất thời, Bởi vì chẳng dễ nới cơi ái tình. Tim này đã có bóng hình, Đã thôi thổn thức chông chênh dáng hồng. Có người lo lắng nhớ nhung, Vui buồn hờn tủi một lòng vì ai? Biết rằng đầu đá ngây ngây, Nên luôn nhắc nhở chỉ tay dắt đường. Dẫu cho thiên hạ ngỡ ngàng, Việc mình há để bên đàng phải lo? Nụ cười tỏa nắng khi cho, Bến tình hạnh phúc có đò ngang qua. "Rùa con kìa!", nói thiệt thà Làm tôi lạc nhịp, lần ba quá nhà. Mến luôn lúc giận nữa mà, Ngọt thêm vị đắng pha vào tình ta. Những khi bài vở lùi xa, Nhọc công đưa chữ chẳng ca thán gì. Khi nghe tôi phải chuyển đi, Mắt thì hoe đỏ, người thì lo toan. Vậy mà tôi lại chẳng ngoan. Vô tâm, ích kỷ, đa đoan, người buồn. Từ khi ánh nhìn như khuôn, "Lần này thôi nhé", dặn luôn tức thời. Rồi như chỉ sợ ý trời. "Đi đâu", nàng nói, "không rời nửa kia". Là khi hoa phải sẻ chia, Bông đây hai bó, tim kìa nhường ai? Nhón chân hôn má dù hờn. Nhủ lòng có tội, nàng vờn chịu thôi. Rồi khi Mai dạo với tôi, Run người là vậy, nhưng rồi cũng thôi. Cũng vì nghĩ tốt cho tôi, Lệ rơi ấm ức, giọng rời rạc đi. "Xa nhau, đừng cách lòng nhe!" "Chỉ cần..." em dặn, tôi về còn ngơ. Tay ai tôi nắm trong mưa? Tim ai tôi giữ? Còn chưa hài lòng? Người chi ở giữa đôi dòng, Bên tình bên nghĩa, sâu nông khó dò. Cầm chèo mà vẫn so đo, Còn chi tư cách lái đò mà tham. Theo dòng rồi đắm có cam? Hay là về bến, khắc chàm trong tâm? Lòng rằng vẫn nặng nghĩa thâm, Tình người ta cũng đành đâm một lần. Đồ nay xin được đoạn ân. Làm thầy thất vọng, ăn năn trong lòng. Dặn thầy bảo trọng đừng mong, Đồ này dứt khoát, người vòng theo xe. Xuống chân như búa lao đe, Vạn lần chẳng dám quay xe ngoái nhìn. Biết rằng lòng dạ rối ren, Giả như quay lại, tự nhiên ôm chầm. Bỏ người con gái lặng câm, Cảnh đêm tĩnh lặng, lâm râm lòng người. Đêm nay lệ nhỏ đầy trời, Chưa ngày tháng Bảy, ai mời mưa ngâu? Mưa ngâu của vợ chồng Ngâu, Hai người hai cõi, hai đầu nhớ thương. Đêm nay như thể soi gương, Khác chăng ly biệt, còn đường gặp nhau? Biệt ly chưa rõ về sau, Ai ly ai biệt, ai sầu đơn côi. Cai nay hay ak nha! Cac bac xem co ca tho nua nek!
Hót...ảnh TM các ty ơi...xinh thế nằm vùng thời gian đã phát hiện dc không biết có phải thật không đang tìm hiểu chym lơn đang báo về onion7onion7onion7onion7onion7onion7onion7onion7onion7onion7onion7onion7
Lại chém! Thánh Leo đã khẳng định k phải kìa Chắc k dám tung lên sợ k xấu quá! hihi. Mak kết của chuyện nầy là N vs TM đến vs nhau đó!