Từ khi tôi chào đời, tôi không biết đã bao giờ Mẹ khóc, nhưng từ khi tôi 6 tuổi thấy Mẹ khóc, 6 tuổi còn quá non nớt nhưng tôi làm quên được ngày Mẹ khóc. Ngày tôi thấy Mẹ khóc lần đầu là khi Cha mất, khi buổi trưa ngủ bên Mẹ, rồi giọng Cha ú ớ gọi Mẹ, Mẹ chạy vội lại bên Cha thì Cha đã không còn ở thế giới này. Mẹ òa khóc gọi và lay Cha, Cha yên lặng để Mẹ khóc mãi. Tôi không nhớ thời gian lúc đó qua bao lâu nữa, nhưng khoảng khắc ngắn ngủi đó mãi trong tâm trí tôi, trong trí nhớ đứa bé 6 tuổi khắc nghi ngày Mẹ khóc, ngày Cha không bên nó nữa. Cha qua đời bởi bệnh tim tái phát đột ngột để lại cho Mẹ gắng nặng nuôi 2 anh em tôi, 2 đứa trẻ 8 và 6 tuổi, trong khi Mẹ tôi còn trẻ với 2 đứa con còn nhỏ chưa biết gì. Từ ngày Cha không còn Mẹ vừa là Cha cứng rắn vừa là Mẹ hiền dịu dạy anh em tôi khôn lớn và ăn học thành người bằng những chuyến xe đạp trở 50-100Kg hàng đi 40km từ sáng sớm 4h giờ tới khoảng 12h với chút đồng công ít ỏi. Anh em tôi lớn lên theo thời gian cùng với suy nghĩ chín chắn hơn bằng sự vất vả tần tảo của Mẹ, khi biết việc anh em tôi chỉ giúp được Mẹ những việc vặt trong nhà, hay kiếm thêm con cua con cá ngoài đồng để bớt tiền thức ăn cho gia đình. Khi biết nhận thức mọi việc, tôi rất sợ khi Mẹ khóc, khi Mẹ khóc là lúc Mẹ ấm ức, Mẹ tủi thân vì cách đối xử của bên nội với gia đình tôi. Và hàng năm vào ngày của Cha, Mẹ vừa khấn cúng và giọng Mẹ nghèn nghẹn, 2 dòng nước mắt lăn trên má Mẹ. Khi đó tôi quay mặt đi chỗ khác, tôi sợ thấy nước mắt Mẹ thì mắt tôi cũng ngấn nước. Cũng từ lúc biết nhận thức tôi rất sợ làm Mẹ khóc và sợ phải nhìn hay nghe thấy giọng Mẹ nghẹn lại và 2 dòng nước mắt trên khuân mặt Mẹ. Điều tôi sợ nhất và cố gắng để không xảy ra lại do tôi làm Mẹ khóc. Lần đầu tôi làm Mẹ khóc là khi học kỳ 1 lớp 12, khi đó tôi làm mất chiếc xe đạp mà Mẹ đã mua cho khi tôi đậu vào lớp A của cấp 3, tôi sợ không dám về nhà, tôi lang thang cả đêm đi tìm xe, khi về nhà tôi nói mất xe, Mẹ mắng tôi và khóc, Mẹ khóc nhiều lắm và tôi cũng òa khóc theo và xin lỗi Mẹ. Lần thứ 2 là năm 2006 tôi làm Mẹ khóc là khi tôi đang học ĐH ở Hải Phòng, khi đó tôi vừa học vừa thi lại vào Quân Đội. Tôi đậu vào trường trong Quân Đội nhưng Mẹ không cho tôi biết, Mẹ muốn tôi học ở trường cũ tương lai sẽ tốt hơn, nhưng khi tôi về nhà tôi thấy giấy báo nhập học, khi đó là muộn mấy ngày so với quy định, nhưng tôi gọi điện cho trường mới và biết là vẫn nhập học được. Mẹ không đồng ý cho tôi đi, rùi tôi lẳng lặng đi vào Miền Nam nhập học, khi tôi lên xe vào Miền Nam có người quen nhìn thấy và Mẹ tôi biết, Mẹ khóc và bảo em họ tôi gọi điên cho trường xem tôi tới nơi chưa, Mẹ lo cho tôi vì khi đi vào Miền Nam trong người tôi chỉ có 200k, khi nghe giọng Mẹ khóc trong điện thoại tôi không chỉ biết xin lỗi và nói nghỉ phép con về. Lần thứ 3 tôi làm Mẹ khóc là qua tết năm vừa rồi. Khi tôi đã ra trường và đi làm thì tôi lại gặp sai lầm để vấp ngã, khi vấp ngã tôi đã nghĩ không dám nhìn Mẹ, tôi định ra khỏi Quân Đội để đi nơi khác. Khi Mẹ biết, Mẹ bị sốc vì từ trước tới nay Mẹ luôn tự hào vì tôi. Mẹ phải nhập viện, anh tôi gọi tôi về, tôi sợ không dám đối mặt với Mẹ, anh nói Mẹ tha thứ cho tôi, bảo tôi phải về gặp Mẹ. Khi tôi gặp Mẹ, Mẹ chỉ nói sao con dại dột thế và Mẹ khóc. Tôi vẫn quay mặt đi khi thấy Mẹ khóc, Mẹ tha thứ cho tôi, nhưng tôi làm sao tha thứ cho mình được, một lần vấp ngã mà tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi đã làm cho Mẹ 3 lần khóc như thế, tôi không phải là người có trí nhớ tốt nhưng tôi sẽ không bao giờ quên 3 lần làm cho Mẹ khóc. Mẹ là tất cả với anh em tôi, mỗi lần Mẹ khóc vì anh em tôi là mỗi lần anh em tôi phải ghi nhớ. Tôi không đủ tự tin và cũng không dám hứa là sau này tôi không làm Mẹ khóc nữa không. Tôi chỉ biết sẽ cố gắng vì Mẹ! Những dòng viết trên là tâm sự của tôi về Mẹ tôi qua những lần tôi làm Mẹ khóc. Mong tất các bạn cố gắng đừng làm Mẹ phải khóc vì những việc làm và lời nói của mình cũng như của vợ, chồng con bạn! "- Nặng không con ??? - Hơi nặng thôi mẹ à, nhưng con thấy rất hạnh phúc và tự hào vì cõng được cả Thế Giới trên lưng " Hình ảnh và 2 câu nói chuyện trên là tôi thấy trên facebook của một người bạn. Chúc những bà Mẹ trên thế gian này không phải có những giòng lệ buồn tủi thất vọng về những người con.
mẹ của bạn thật tuyệt vời, bạn hãy cố gắng đừng làm mẹ bạn buồn nữa hãy sống và làm việc thật tốt để không phụ lòng của mẹ bạn cám ơn bạn đã chia xẻ
Cộng đồng doanh nghiệp Việt Nam đã thêm một hình ảnh từ 2012 vào dòng thời gian. [Sign♥] - Nặng không con ??? - Hơi nặng thôi mẹ à, nhưng con thấy rất hạnh phúc và tự hào vì cõng được cả Thế Giới trên lưng ---•---•ღ Phần mềm mới cực hay cho facebook của bạn Cặp đôi hoàn hảo ~> http://goo.gl/AfFCt Mức độ cô đơn hiện tại của bạn ~~~> http://goo.gl/8opvR Thích · · Chia sẻ · 3.988130176 · 21 giờ trước ·