Câu chuyện mở ra với cái tứ tự nhiên, nhẹ nhàng về câu chuyện bốn đứa trẻ bắt cào cào kiếm sống ở một vùng quê nghèo. Sáng sớm, trước khi đi học. Tây, Nghĩa, Liễu, Phương, háo hức "hẹn hò" nhau xách vợt ra đồng. Năm mười nghìn tiền bán cào cào bốn bạn kiếm được, khi thì để lo bữa cơm, lúc tích póp đóng tiền trường, lúc giúp bạn thực hiện ước mơ... Nữa ý nghĩa của cuộc mưu sinh ấy là thú vui được quây quần cùng bạn bè, được mặc sức rong chơi, không ưu tư, nên hành trình của đám trẻ thiếu thốn nên thơ đáng lạ lùng. Dù xung quanh chúng là những số phận nghèo, không đày đặn, một bà nội sớm chiều say,môit ông chú làm nghề đào huyệt, một người cha tha phương cầu thực đi buôn lậu, một ông hàng xóm thua mua phế liệu, cưa bom...nhưng hơn ai hết, đám trẻ là hình ảnh vươn lên trong cuộc sống, giành lấy niềm tin, ít nhất là tuổi thơ của mình, chúng kiếm thêm đất để "làm ăn", nghĩ ra cách ra thành phố bán cào cào với giá cao hơn... Và đáng quý hơn hết là lòng tự trọng của những con người nhỏ tuổi này,chấp nhận bước ra khỏi lớp khi không có tiền đóng tiền trường, kiên quyết giữ lời hứa với ông chủ xe đạp dù đã cạn túi... Bốn đứa trẻ lần lượt đi hết những gian nan trong cuộc sống một cách đầy hồn nhiên như cuộc đời chúng đương nhiên phải vậy. Chúng vẫn hát đồng dao, vẫn miệt mài cùng nhat bắt cào cào trên những cánh đồng, vẫn nuôi ước mơ mua chiếc xe đạp ra thành phố bán cào cào, vẫn tha thứ, cương quyết giúp bạn đến trường.