Sang năm mới anh sẽ quên em

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi PoLice TM, 17/12/12.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. PoLice TM

    PoLice TM Guest

    Đã lâu anh không liên lạc với em. Anh không chắc chắn “đã lâu” là bao lâu nữa vì anh chẳng còn nhớ lần cuối cùng anh gặp em, lần cuối cùng anh nói chuyện với em hay lần cuối cùng anh nhắn tin cho em là khi nào? Nhưng thật sự cũng lâu rồi…
    Chỉ còn mấy ngày nữa thôi là hết năm 2012 em nhỉ? Một năm mà có quá nhiều chuyện, cũng giống như em, đã đến và đã đi như một cơn gió ngang qua cuộc đời anh.

    Sang năm mới anh sẽ quên em

    Trọn niềm tin anh đã trao em thật nhiều .Mà giờ đây nhận lấy những nỗi đau vô bờ ,Để lại đây mình anh bơ vơ trong căn phòng gục đầu vào nỗi nhớ.
    Rồi bao nhiêu buồn vui khi xưa quay trở lại làm lòng anh tê tái nỗi đau thêm dài giờ em đang ở đâu anh cô đơn nơi này vẫn mong chờ em

    [​IMG][/url]
    Anh còn nhớ Giáng sinh năm ngoái em ở một nơi rất xa. Em đã cố gắng bằng mọi cách gọi điện thoại cho anh chỉ để nói một câu “Chúc Anh Giáng sinh vui vẻ”. Năm nay em ở gần hơn, nhưng đã không có một lời chúc nào như vậy.
    Nếu như em và anh còn gắn bó thì chắc chắn chúng mình sẽ cùng kỷ niệm 1 năm ngày yêu nhau thật lãng mạn với nến, hoa và bóng bay. Nhưng đúng vào ngày đấy, anh biết không, anh lầm lũi một mình đi qua những nơi mình đã từng hẹn hò, tự mua một giỏ hoa cho mình và tự hỏi không biết giờ này em đang ở đâu và đang làm gì.
    Một năm mà nước mắt anh rơi nhiều lắm. Có những giọt nước mắt hạnh phúc và cũng có những giọt nước mắt xót xa. Anh tốt nghiệp đại học với tấm bằng đỏ, nhưng cũng chính những ngày tháng đó, người em yêu thương là em đã không còn ở bên anh nữa, không còn cho anh chỗ dựa nữa mà bắt anh phải tự đứng một mình, tự khóc một mình và tự cười một mình.
    Em ra đi đúng lúc anh cần anh nhất, nhưng cũng nhờ có vậy anh đã khám phá rằng ẩn sâu trong cái cá tính ấy là một cậu bé yếu đuối nhưng không bao giờ biết khuất phục. Cậu bé của em đã khóc đấy, đã có những suy nghĩ tiêu cực đấy, nhưng rồi chính cậu bé lại tự đứng trước gương mà cười nhạo bản thân mình. Những bước đi đã quen có em dìu dắt giờ vẫn phải tiếp tục một mình, không thể dừng lại, không được phép gục ngã.
    Thời gian trôi qua thật nhanh. Đôi khi thấy thoáng trên đường bóng dáng người quen thuộc, khóe mắt anh cay cay và con tim anh loạn nhịp. Anh vẫn nhớ cái hình bóng thân thương ấy, nhưng giờ đây nó không còn thuộc về riêng anh nữa.
    Những ngày cuối năm này càng làm anh nhớ em nhiều hơn. Giờ đây chỉ đơn giản là nỗi nhớ đối với một cái gì quá thân thuộc với mình và anh đã không còn khóc nữa. Anh đang phải đối mặt với vấn đề cơm áo gạo tiền khi công ty đang trong đợt cắt giảm nhân sự hàng loạt. Cái nghề của anh và em nhiều gian truân lắm và phũ phàng lắm. Nhưng giờ thì đối với anh khó có chuyện gì làm anh dừng bước được nữa vì chỉ mới 22 tuổi, anh đã phải đối mặt với quá nhiều khó khăn và thử thách rồi. Anh không còn biết sợ nữa. Anh chỉ cười thôi, cười để nỗi buồn đi nhanh và niềm vui chóng đến.
    Anh sẽ đếm ngược cho đến ngày 31.12.2012 và anh sẽ chính thức quên em, quên tất cả những gì thuộc về em, quên những gì đã khiến anh khóc để sang năm mới với những hy vọng mới, niềm vui mới và một người không phải là em đến sưởi ấm trái tim anh để em có thêm sức mạnh tiếp bước.
    Từng dòng người đi về trên phố biết bao đôi nhân tình dìu nhau dưới mưa .Chỉ một mình anh đứng trong lẻ loi tìm lại hơi ấm ký ức hôm nào cần một vòng tay kề bên anh siết anh trong đêm lạnh cho giấc ngủ say Chỉ một lần thôi hãy ôm chặt Anh Chỉ một lần cuối mãi mãi không còn … bên nhau

    [video=youtube_share;nt7RubqZ8Hg]http://youtu.be/nt7RubqZ8Hg[/video]
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này