Thực hư về vấn đề " 1 học viên cai nghiện bị 3 quản giáo đánh chết"

Thảo luận trong 'Quán nghỉ' bắt đầu bởi kehanhkhat, 6/10/13.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi
  1. Tìm đường đến xã Quang Minh,chẳng tốn nhiều thời giàn hỏi đường, chúng tôi tìm đến đầu làng. Hỏi một thanh niên đi xe máy từ làng đi ra, anh thanh niên vui vẻ quay xe lại dẫn chúng tôi đến tận nhà nạn nhân Hiếu.
    Tôi đến nhà nạn nhân Hiếu và được gd nạn nhân Cô Thấm (mẹ đẻ nạn nhân Hiếu) kể lại rằng:
    "Lần đầu cô vào thăm Hiếu hồi giữa T7. Lúc vào người ta làm khó lắm. Cô phải năn nỉ mãi rồi đút tiền mới được vào thăm con. Lúc vào thăm nó, người ta chỉ cho thăm được vài phút. Gặp Hiếu, cô bủn rủn hết chân tay vì thấy con mình bi bầm dập mặt mày, chân tay thì chỗ tím chỗ sưng. Hiếu còn kéo cô ra góc rồi lén gửi cho cô bức thư này đây. Co về đọc và suy nghĩ, đến giờ mới vỡ oà bức thư đó giống như lá thư tuyệt mệnh mà con trai cô nó linh cảm điều chẳng lành. Cô thương nó lắm. Nó dính vào nghiện ngập là lỗi của nó. Nhưng nó chưa bao giờ biết đánh nhau với ai. Ở làng Quang Minh này, mọi người đều quý nó. Bữa trước hòm công dức bên đình ngay cạnh nhà bị trộm, lúc đó Hiếu ở nhà chơi. Nhưng các cán bộ công an trong làng,xã khẳng định loại Hiếu ra vòng nghi vấn đầu tiên. Và rồi họ cũng bắt được chính xác kẻ trộm. Vài người nghi Hiếu làm nhưng cuối cùng Hiếu cũng được minh oan.
    Rồi cô báo với Hiếu là cuối tháng vợ con trong Bình Dương sẽ bay ra thăm con. Nó mong gặp con lắm. Nó muốn xin nghỉ phép 1 thời gian để xin 2 đứa đi du lịch nước ngoài, cho con được thoải mái để cai cho tốt. Và làm lại cuộc đời. Vậy mà đến khi cô với con dâu ra thăm Hiếu, chú giám đốc chỗ cai nghiện không cho 2 mẹ con cô vào thăm nó. Cô khóc năn nỉ mãi cũng không được. Vợ nó cũng khóc trình bày rằng từ miền nam nặn lội thân cò bay ra đây mong thăm được chồng một lát thôi cũng vẫn không cho. Họ còn nói là lần trước đã châm trước cho cô thăm nó rồi. Lần này thì không được, dứt khoát là không. Cô buồn lắm...
    Thế rồi hôm 26/9. Đến tối cô nhận được điện báo Hiếu nhà cô đã mất trong nhà xác Bv đa khoa CL. Cô giật thót tim. Về đến nơi thì Hiếu đã nằm đó chết từ bao giờ rồi các cháu à. Các cháu biết không, nó bị đánh dã man quá,không còn tình người nữa. Mặt mũi nó tím bầm,sưng húp hết lên. Chú ruột nó còn không nhận ra nó nũa, chân tay bị đánh sưng vù,tím ngắt. Vết đánh mới chồng vết đánh cũ. Chúng nó đánh con cô đến bật cả móng chân lên." Rồi cô khóc oà lên, nhìn Hiếu trên bàn thờ. Cô đứng dậy đi vào trong buồn cầm ra mấy bức ảnh đưa cho chúng tôi. " Đây các cháu xem, chúng nó đánh Hiếu thế này đây, cô không giám nói oan". Chúng tôi nhìn những bức ảnh tử thi của Hiếu mà rơm rớm nước mắt. Thật thương cho người bạn đồng chang lứa. Chúng tôi tự hỏi phải chăng nơi ngự trị pháp luật lại có những cái hành động hung tàn như thời phát xít, thời mà cha ông chúng ta đã phải chịu đựng.
    Một thành viên trong đoàn chúng tôi là 1 CSHS. Xem qua các bức ảnh, anh ấy nói ngay :" đây là bị tra tấn rồi cô à. Mà không phải chỉ bị đánh 1 lần đâu. Nhìn những vết thương này thì ít nhất cũng bi đánh từ 2 đến 3 lần trở vể trước. Nguyên nhân tử vong pháp y nói là bị đa chấn thương phải không cô. Đến móng chân Hiếu cũng bị đánh bật lên như thế này thì không phải là chuyện nhỏ...."
    Co Thấm nghe đến đây lại khóc oà lên. Một hồi cô gọi vợ Hiếu ra nc với mọi người. Cô kể thêm : " Bản thân cô cũng là Bác sĩ, cô đã phục vụ ngành hơn 30 năm nay. Cô cũng được học qua giải phẫu pháp y. Nên không thể nói đây là cách mà các giáo viên trương cai nghiện dùng để dạy học sinh được. Bản thân cô bây giờ cũng đang chữa bệnh tại nhà cho cả làng này, nên cô không thể không biết việc này là thế nào."
    Chúng tôi không khỏi cảm động, ngồi hỏi chuyện cô Thấm mà rơm rớm nước mắt khi nghe cô kể. Chúng tôi ra về mà lòng cảm thấy áy náy vô cùng. Chúng ta đang sống trong một xã hội chủ nghĩa, nơi mà con người được nói lên "nhân quyền". Nơi mà tình người luôn được đặt lên hàng đầu. Mà vì đâu lại....
    Thật sự cái lý cái tình của pháp luật có được thực thi ở chính cái nơi giáo dục, hồi hướng cho những người còn được coi là "con người" hay không? Hay chính nơi giáo dục phẩm chất cho "con người" mà lại bị những hành vi không phải của con người giáo dục. Thiết nghĩ các cơ quan chức năng ở đây sẽ làm điều gì để chứng minh được hành vi thú tính của một số cán bộ biến chất - 1 biên chế và 3 hợp đồng -nơi gọi là " Trường giáo dưỡng..." Thật bức xúc khi trong một " trường" dạy con người ta trở về làm " người" mà lại có những thành phần giáo viên có hành vi " thú tính" đến như vậy. Thử hỏi đâu là pháp lý, đâu là pháp luật.???
     
  2. ở đâu mà trả bị đánh. đánh còn ko cai được nữa là.
    chẳng qua nó đánh quá tay lên chết thôi
     
    khaitocoj thích bài này.
  3. .... chúng tôi tiếp xúc và nói chuyện với Vợ của nạn nhân Hiếu. Chị kể cho chúng tôi nghe:
    " Trước đây em quen a H từ năm đại học thứ 1 sang năm thứ 2. Hiếu đã chờ em học và rồi chúng em lấy nhau. H sống trong Binh Duơng với em. Chúng em còn mỡ 1 quán cafe khá lớn, phục vụ giải trí cafe câu cá thư giãn. Sau một thời gian bị người ta phá nên chúng em nghĩ kinh doanh. Từ ngày anh H ra bắc đám cưới em họ. H bị lôi kéo sử dụng lại thuốc. Mẹ Thấm thuơng em đã nói với em là cho các con ly hôn để mẹ đưa H về Hải Duơng cai nghiện lại. Em nói với mẹ rằng :" cả đời con chỉ có anh H là chồng và làm chồng con thôi. DÙ anh ấy có ntn con vẫn tin tưởng anh ấy và mong anh ấy cai thành công, cùng con làm lại cuộc đời". Vì thế nên em với H chỉ viết 1 cái đơn ly hôn tay thôi, ko ra toà. Tháng trước em ra thăm anh ấy. Vào trường cai nghiẹn với mẹ chồng. Vào đến nơi người ta ko cho em thăm chồng em dù chỉ 1 phút các anh chị à. Mặc em có lý do rằng từ mãi Binh Duơng xa xôi về đây thăm chồng. Nhưng họ vẫn một mưc không cho em thăm nom chồng em. Em ức lắm. Sau đó em về lại BD để công tác. Thì tới hôm 27 em nghe điện của mẹ chồng nói là a H mất. Em vội ra bắc ngay. Em không thể ngờ được việc gi đã xảy ra.
    Rồi chị cho chúng tôi xem ảnh cưới của chị. Ảnh 2 người còn thời yêu nhau. Các bạn, đồng nghiệp ở trong Binh Duơng, vũng tàu...
    Chị òa khóc rồi chị kể lại :
    " Em nghe các bạn cùng phòng anh H nói. Sáng hôm 26, các anh ấy phải đi làm việc. Lúc anh H đang làm việc, đóng các thùng carton, thì bi 3 quản giáo gọi vào phòng. Chắc là bị đánh sau lúc đó. Đến giờ cơm mọi người gọi H đi ăn cơm, thì H nằm liệt giường, chi thều thào nói : em đau lắm, các anh cứ đi ăn đi. Mọi người đi ăn về vẫn thấy H năm bất động tưởng H ngủ. Đến chiều tầm 16h30 khi họ làm về, gọi H dậy lần nữa thì H đã cứng đờ chết từ lúc nào. Bệnh xá đưa anh ấy đi bệnh viện luôn lúc đó."...
    Vậy đó các anh chị à. Tới tận 11h đêm họ mới gọi điện về cho mẹ chồng em đến nhận xác chồng em. Thế có ác hay không hả các anh chi..."
    ....

    - - - - - - - - - -

    ..... theo lời chú ruột của Hiếu kể lại
    " Chú là người đâu tiên đến nhà xác nhận mặt H. Và chú cũng là người kí vào biên bản khảm nghiệm tử thi. Thằng H nhà chú bị đánh gãy 5 cái xuơng sườn, dập lá lách. Bị thủng gan, tim bi dập và có vết máu đọng. Cả mặt bị bầm tím. Có vệt sước chảy máu sau cổ. 2 tay sưng tím. Chân bị đánh bật cả móng ngón cái. Từ đùi trở xuống ống đồng tím tái, xưng húp. Lúc đầu chú không còn nhận ra được thằng H nhà chú nữa."
    ....Nghe mọi người kể đến đây chúng tôi thật không hiểu nổi. Hết cả mức chịu đựng. Ai chẳng biết vào tù ra tội là đều phải chiu các cuộc tranh dành đấu đá. Ngay cả phim ảnh trên thế giới cũng vậy. Nhưng thật đau lòng khi chính người nhà các bạn, người thân của các bạn bị đối xử như thế. Đến khi bản thân mình đặt vào hoàn cảnh ấy, thì sẽ ra sao??? Cũng mong pháp luật có mắt, ra tay trừng trị những kẻ hiếu thắng, không có lí chí, những kẻ làm theo luật mà cư xử vô nhân tính như không phải là con người đó được đưa ra ánh sáng pháp luật chính thống trừng trị thẳng tay....
     
    LinhBaBy thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa. Bạn muốn mở lại chủ đề? Nhắn tin cho admin Thiên Thanh Hi

Chia sẻ trang này