Lúc có chuyện buồn rồi nhìn lại list diện thoại của mình ko có ai để có thể tâm sự thì mới biết mình quá vô dụng và trống rỗng...Mình viết vài dòng ở đây chỉ mong có thể nói ra và xin mọi người 1 lần thông cảm và đừng dùng từ quá nặng tay... Nói ra lời xin lỗi ko phải lúc nào cũng có nghĩa mình đã sai và anh là người đúng...Điều ấy nghĩa là em coi trọng mối quan hệ này hơn cả cái tôi của bản thân...Nhiều lúc em ôm tất cả lỗi lầm chỉ là ko muốn em phải mất anh như thế... Nhưng rồi em vẫn ko giữ dc anh...Cơ bản thì đàn ông thích sự mới lạ chăng...Hay là anh quá xem thường em, xem em là con ngốc và chỉ là trang sức cho anh khoe với bạn bè... Lúc trước em yêu cái tĩnh lặng nhưng bây giờ em thấy sự tĩnh lặng của mọi vật trong nhà ấy thật đáng sợ...Những bản tình ca cồn cào và da diết lại làm em đau nhiều hơn...Tại sao cứ phải ''I cant live without you'', tại sao cứ phải ''i need you here i need you tonight''...Nhưng rồi có lẽ em khóc 1 lần thôi...rồi sẽ tìm lại những gì em xứng đáng có được... Có ai đó send cho em 1 bài hát: ''It's alright, it's ok, so much specials without you...I wont be sorry...'' Cảm ơn bạn đã đọc những dòng này...Chúc các bạn 1 valentine ấm áp và hạnh phúc...
Valentine mềnh cũng đi vào Nam không ở ngoài Bắc có lấy Số em trên HB không thằng cháu em nó sn 93 bx cũ của Cậu
Nào tươi tỉnh lên đi bạn ơi [video=youtube;CdXesX6mYUE]http://www.youtube.com/watch?v=CdXesX6mYUE&ob=av3e[/video]